Editor: Mèo lười
Sau khi dàn xếp xong xuôi tất cả, Tần Sơ cũng không hỏi Hạ Lưu khi nào thì đi, để nàng tùy ý đợi ở chỗ của mình.
Hạ Lưu luôn cần mẫn chắc chắn sẽ không chấp nhận loại chuyện nhàn hạ đáng xấu hổ này, nàng rất nhanh liền tìm được việc làm---- hái thuốc phơi dược với dược đồng Đại Phong của Tần Sơ. Tuy rằng công việc này thật ra cũng bởi vì nàng cảm thấy ngày quá nhàm chán mà thôi.
Đại Phong là một tiểu hài tử thành thật, mỗi ngày đều cần cù chăm chỉ làm việc, thống thống khoái khoái ăn thịt. Hạ Lưu ở cùng hắn rất vui vẻ, rất nhanh liền thành lập thâm hậu hữu nghị(*)
(*)Thâm hậu hữu nghị: giao tình tốt đẹp, sâu nặng
Hôm nay, Hạ Lưu đang ngồi xổm trong cửa sân của Tần Sơ cùng với Đại Phong cùng nhau thanh tẩy dược liệu vừa xử lý vào buổi sáng, Tần Sơ ngồi ở trên ghế đá bên cạnh chính lý hiệu thuốc. Đây vốn là một chuyện bình thường sau giờ ngọ, nhưng là...
Hạ Lưu cảm thấy được một trận thanh hương khi có khi không truyền từ bên ngoài vào, nàng theo bản năng ngẩng đầu nhìn về phía cửa.
"..."
Hiện tại không có gió lớn cũng không có mưa, tại sao hoa đào hôm qua mới nở, hôm nay đã bắt đầu bay lả tả xuống một cơn mưa hoa?
Giữa tầng tầng lớp váy hồng đào bị gió thổi lên, lộ ra đôi giày thêu khéo léo.
Trong cơn mưa hoa bay tán loạn thân ảnh cô gái dần dần rõ ràng, lượn lờ đi vào trước mắt hai người. Thản nhiên cười, tiếng vấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-kiem-nam-chinh/561750/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.