Giang Vân Ni đưa anh lên trên cao hơn của ngọn núi, những bậc thang đá nhìn tưởng gồ ghề nhưng đều được mài gọn gàng đi lại rất dễ dàng nhưng có lẽ vì được cầu kì mài dùa mà nó trở nên bóng loáng nên nếu vào trời mưa thực sự rất dễ bị trơn trượt.
“Trên này là nơi ở tiếp sao?”
“Đúng vậy, là nơi ở của các ni cô và các vị sư tu hành ở trên này, ở đây còn có một nhà ăn”
“Cô muốn đưa tôi đến đây là có ý gì?”
“Là…muốn cho ảnh thưởng thức món ăn chay được nấu trực tiếp từ các vị ni cô, vì dù gì hôm nay chúng ta cũng sẽ xuống núi mà”
Giang Vân Ni vẫn không nhìn ra được sự khó hiểu trong mắt của Ngôn Triết Kì. Hai người đứng ngây ngốc ở trên bậc thang
“À, anh yên tâm tôi đã hỏi ý các vị ni cô rồi, anh có lên trên này”
Có vẻ như cô đã hiểu được ý trong mắt anh nên khi nói vậy xong dường như Ngôn Triết Kì đã an tâm liền đưa tay ý muốn nói cô hay bước tiếp đi.
Giang Vân Ni bị xịt keo cũng đã 10s khiến cơ thể quay về trang thái đi lại có vẻ lơ ngơ nên lúc bước chân lên đã bị bước hụt, cả cơ thể hơi lao về phía trước nhưng do phản xạ mà liền đẩy ngả cơ thể ra cả sau mà không nhớ ra phía sau còn có cả Ngôn Triết Kì, lúc đó cả cơ thể cô cùng với Ngôn Triết Kì như quả bóng lăn tròn xuống bậc thang, cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-em-o-da-chieu-khong-gian/3501529/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.