Mùa hạ tới cũng thật nhanh, mang theo những cơn nóng bức oi ả mặc cho mới chỉ là vào đầu hè của tháng năm.
Bản tình ca cứ thế vang lên mang theo nỗi nhớ vấn vương da diết của Lục Vũ Âm dành cho Ánh Nguyệt, tiếng đàn cành đánh cành giống như nỗi đau đớn không nói mà dồn hết sức lực vào cho từng phím đàn để giãy bày ra hết. Một mình anh dưới ánh đèn, hệt như bản thân bị cô đơn lạnh lẽo, dường như không ai có thể thấu được hết, chỉ khi Lục Vũ Âm gào khóc trong vô vọng thì đột nhiên có tiếng nói
“Ok, tốt cut”
Diễn viên diễn vai chính này thực sự rất nhập vai, khi đạo diễn đã hô cut rồi nhưng cậu vẫn gào khóc đến không thể nào có thể ngừng được, Giang Vân Ni nhìn vậy cũng đến đau lòng thay, rõ rành nguyên tác cô chỉ để nam chính Lục Vũ Âm của mình vì ân hận đánh mất nữ chính mà trong buổi diễn Piano quan trong của cuộc đời mà đã dồn nén vào đó, trút hết lên giai điệu, làm giai điệu từ mềm mại bỗng đi theo một chiều hướng khác, giọt nước mặt từ kiềm chế đến không thể kiềm chế được nữa chứ không đến nỗi bộc phát nội tâm ra bên ngoài như thế này, cô thực sự không biết nên trao đổi sao với đạo diễn khi ông cứ liên tục nói với nam chính là làm tốt lắm, cũng phải thôi, hiện giờ Lục Vũ Âm đang là đỉnh lưu được săn đón nhiều nhất, phim có cậu ta tham gia đều nhận được rating rất cao, chính vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-em-o-da-chieu-khong-gian/3471865/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.