Thấm thoát thì cũng tới ngày khai máy, trước đó Giang Vân Ni đã được tin tưởng giao cho trở thành biên kịch và đồng giám chế, chính vì vậy cô cũng là một phần của đoàn phim rong duổi khắp nơi đến các cảnh quay.
Cô cũng đã chuẩn bị một tinh thần tốt nhất để cho cuộc chiến này của mình, vì vậy cô đã rất thường xuyên đi tập thể dục, đặc biệt là leo núi nữa.
Hôm trước cô đã gặp Dịch Dương. Có vẻ cậu ấy gầy đi rất nhiều vì lịch trình rất bận công thêm việc cậu tham gia đóng phim nên phải đẩy lịch trình của nhóm lên nên mỗi ngày chạy rất nhiều show, hơn nữa còn phải tham gia của lớp huấn luyện diễn xuất nữa, thực sự thời gian nghỉ ngơi cũng không có là bao.
“Xin lỗi vì ngày hôm đó tôi có lịch trình đột xuất không thể tới chứ không có ý giận gì hết”
“Cũng may là do cậu bận, nếu không tôi sẽ bị suy nghĩ rất nhiều”
“Tôi thấy vai phụ cũng tốt, tôi đã tập luyện cho vai này rất nhiều thấy nó cũng rất vừa sức với mình, tôi lại thấy vào vai chính mình làm không tốt thì lại bị khán giả quay lưng rồi lại thêm nhiều anti thì chết dở”
“Dịch Dương, tôi tin cậu là người có khả năng, rồi một ngày cậu sẽ toả sáng thôi. Tin tôi đi vì tôi nhìn người không tệ vậy đâu.
Thời tiết đã bắt đầu chuyển sang hè nên mới leo được một chút mà cả cơ thể đã ướt đẫm mồ hôi nhưng Giang Vân Ni lại cảm thấy khoan khoái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-em-o-da-chieu-khong-gian/3471863/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.