Lương Nghiên không nói thêm gì, chỉ nói từng ấy chữ. Tần Vy nhìn cô, vài giây sau quay đầu hướng mắt về phía màn đêm mông lung vô định. Dường như cô ấy suy tư trong chốc lát rồi sau đó cười khẽ.
“Chị cười gì vậy?”
Tần Vy lắc đầu: “Không có gì”.
Thẩm Phùng Nam và Từ Ngu Thanh đi lên lần nữa.
Tần Vy không nói câu nào, đi qua cầm chổi quét nhà. Lương Nghiên thu hết ghế con lại, để dựa vào góc tường.
Thẩm Phùng Nam đi qua gập giá nướng lại.
Từ Ngu Thanh thấy đã thu dọn hòm hòm bèn gọi mọi người xuống nhà.
Phòng karaoke ở dưới tầng rất rộng, năm sáu người đang tập trung trong đó. Trình Tây mở cửa ra, hét lên gác: “Mọi người xuống hát nào!”.
“Đến ngay đây!” Từ Ngu Thanh đáp lại.
Mấy người cùng đi qua đó.
Không thể không thừa nhận Từ Ngu Thanh rất biết hưởng thụ. Làm cả một phòng lớn như vậy chỉ để hát karaoke, các thiết bị đều là loại tốt nhất, bố trí cũng ra dáng một phòng hát lắm, rất có bầu không khí.
Bên trong một nam một nữ đang song ca.
Thẩm Phùng Nam và Lương Nghiên ngồi chung một chỗ, Tần Vy ngồi ở bên kia.
Thẩm Nghệ đi vệ sinh xong không tìm thấy ai bèn xuống phòng khách hỏi. Mấy người chơi bài chỉ tay vào trong. Cô ấy tìm đến, ngồi xuống bên cạnh Lương Nghiên, nhỏ giọng hỏi: “Đại ca Từ đại gia quá!”.
Lương Nghiên bật cười, cũng hạ thấp giọng: “Bây giờ chị mới nhận ra à?”.
“Nhận ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-duong/3177624/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.