Editor: Trà sữa trà xanh
"Ký tên vào chỗ nào?"
Giang Thiên Phàm giơ tay lên, Lâm Khả Tụng lại dừng lại, không biết mình có nên chạm vào anh không.
Cho đến khi chân mày của Giang Thiên Phàm nhíu lại, Lâm Khả Tụng mới vội vàng nhận lấy bút cảnh sát đưa tới, nhét vào trong tay Giang Thiên Phàm, nắm ngón tay của anh dịch chuyển đến chỗ ký tên.
"Chính là chỗ này."
Giang Thiên Phàm động tay. Anh ký tên tiếng Anh của mình vô cùng tao nhã, Lâm Khả Tụng mở to hai mắt, sao giống nét chữ ghi chú trên cuốn sách kia vậy.
Chẳng lẽ những ghi chú kia đều là do Giang Thiên Phàm viết?
Gió đêm lạnh lẽo lướt qua mấy sợi tóc trên trán Giang Thiên Phàm, êm ái giống như sóng biển chạy dài không dứt.
Cô đã từng cảm thấy gò má của Giang Thiên Phàm lạnh lùng tựa như vách đá, mà giờ khắc này lại có cảm giác cô đơn không lý do.
Cảnh sát đã rời đi, Lý Ngạn cũng bị dẫn đi, anh ta sẽ bị thưa ra tòa
Giang Thiên Phàm quay người sang.
Không có gậy dò đường, anh đi tới cửa, hơi do dự một lát, chợt mở miệng: "Lâm Khả Tụng, tới đây."
"Hả?"
Lâm Khả Tụng chạy nhanh đến bên cạnh anh. Nhưng cô tuyệt đối không ngờ rằng, Giang Thiên Phàm lại giơ bàn tay lên.
"Bờ vai của cô đâu?"
"Ở chỗ này......" Lâm Khả Tụng cẩn thận từng li từng tí giữ chặt cánh tay của Giang Thiên Phàm, đặt nó lên đầu vai của mình.
Lòng bàn tay của anh rất ấm, nhiệt độ đó khiến lòng người an tâm.
"Trở về."
"Ừ."
Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-dap-tren-dau-luoi/146975/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.