Tác giả: Thần Niên
Edit: xanhngocbich
- -------------------------
Phó Ấu Sanh nhìn tin nhắn, đầu ngón tay trắng nõn dừng trên màn hình, con ngươi đen nhánh tràn đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi.
Mấy phút sau, mới kịp phản ứng.
Dùng ngón cái và ngón trỏ phóng to ảnh trên màn hình.
Cái cô gửi cho Ân Mặc chính là một bức ảnh selfie nửa người dựa vào ghế ô tô.
Mái tóc dài bồng bềnh mềm mại được uốn xoăn lọn to xinh đẹp, cử chỉ lười biếng.
Hai chiếc kẹp tóc màu trắng bạc được kẹp phía trên tai, Phó Ấu Sanh phóng to kẹp tóc hết cỡ, cũng chỉ có thể nhìn thấy hình bóng chung chung trên bề mặt.
Ân Mặc có mắt thần gì thế?
Như này mà cũng có thể nhìn ra là đàn ông!
Phó Ấu Sanh trì hoãn mấy giây, gửi tấm ảnh đã phóng to đi, sau đó gõ vài chữ trả lời: [Làm thế nào mà anh nhìn thấy bóng dáng đàn ông trên này?]
YM: [Quả nhiên có.]
Phó Ấu Sanh: [......]
Mẹ kiếp?
Tên chó thế mà gạ cô, đây là việc người làm hả!
YM: [Là ai?]
Phó Ấu Sanh nhìn chằm chằm màn hình di động, đôi mắt xinh đẹp không hề chớp.
Ngược lại đã hấp dẫn sự chú ý của Sở Vọng Thư ở đối diện: "Sao thế?"
Phó Ấu Sanh nâng cằm lên, để lộ một đôi mắt sáng ngời.
Sở Vọng Thư hơi nheo mắt lại, chạm phải ánh mắt của cô, so với sự khẩn trước khi nhìn anh trước đó, lúc này khi Phó Ấu Sanh đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-dap-khong-nghe-loi/2773392/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.