Tác giả: Thần Niên
Edit: xanhngocbich
- -------------------------
Cửa sau hội trường lúc nửa đêm, cạnh đường.
Ánh đèn hai bên đường rất tối, nhưng cũng đủ để nhìn rõ ánh mắt giữa bọn họ, lặp đi lặp lại người thứ ba không thể chen vào.
Chốc lát, khóe môi Sở Vọng Thư dần dần nhếch lên một nụ cười nhàn nhạt: "Em kết hôn rồi?"
"Sao không nói cho tôi biết, chưa chuẩn bị quà cưới cho em nữa."
Phó Ấu Sanh nghe được lời nói của Sở Vọng Thư, những ngón tay đang nhéo eo Ân Mặc dừng lại.
Cô biết Sở Vọng Thư vẫn luôn là một người thoạt nhìn có vẻ rất dịu dàng, nhưng thực ra lại rất khó đi vào được lòng anh, không ngờ, anh sẽ dịu dàng với mình đến nước này.
Là loại dịu dàng từ trong xương cốt.
Rõ ràng nhìn đôi mắt trong veo sáng suốt kia của anh ấy, chỗ sâu trong đáy mắt lại ảm đạm như thể ánh sao đều đã tắt.
Nhưng vẫn hướng về phía cô cười, nói xin lỗi chưa chuẩn bị quà cưới cho cô.
Phó Ấu Sanh vốn luôn để tâm thế rất vững vàng với chuyện Sở Vọng Thư thích mình, trong lòng cũng không khỏi sinh ra một chút cảm xúc khó chịu.
Trong mắt cô mang theo ý áy náy, nhìn Sở Vọng Thư: "Thầy Sở, thật xin lỗi, bởi vì chưa công khai, nên chưa nói với thầy."
Sở Vọng Thư lắc lắc đầu: "Không sao."
"Được rồi, bên ngoài lạnh lắm, lên xe đi."
Sau đó Sở Vọng Thư gật đầu lịch sự với Ân Mặc: "Vậy thì Ân tổng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-dap-khong-nghe-loi/2773388/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.