Bây giờ Quan Yếm đã biết manh mối mấu chốt, yêu cầu để thần giáng thế là phải có "vật chứa", vật chứa đó còn chấp nhận sự sùng bái của tín đồ nhân loại.
Cũng không chỉ riêng cô có danh hiệu mà ngay cả Thích Vọng Uyên và Thời Nguy cũng sẽ gặp nguy hiểm y như thế.
Ngược lại vì có danh hiệu nên cô mới là người an toàn nhất, ví dụ như lúc bị theo dõi thì có thể bắt chúng nó tuân lệnh nhường đường cho mình một cách kịp thời.
Có điều là, tuy hiện tại manh mối đã tới tay nhưng cô vẫn còn ở lại trong "quá khứ".
Cô lấy điện thoại ra xem, thời gian dừng lại ở ngày 4 tháng 5, mười bốn ngày trước khi nhóm người cầu sinh có mặt.
Ngày 18 tháng 5, Quan Yếm đi vào tòa trung tâm thương mại, nhận được cuộc gọi trên sân thượng, sau đó xuống lầu một thì trở về ngày 4 tháng 5 rồi kéo dài tới bây giờ.
Cô định gọi cho hai người còn lại xem sao, nhưng lúc đang mở danh bạ ra thì điện thoại chợt lóe lên vài lần.
Ngay sau đó, thời gian biến thành 10 giờ 53 phút.
Quan Yếm ngẩn ra, thoát ra màn hình chính, phát hiện là ngày 18 tháng 5.
Nhưng chỗ cô vẫn là ban ngày, hơn nữa cái giờ này... Đây không phải là lúc cô nhận cuộc gọi nhắc nhở đầu tiên hay sao?
Ngay sau đó, ngày nhảy đến ngày 4 tháng 5, thời gian là 15 giờ 1 phút.
Cô nheo mắt, ấn mở số của Thích Vọng Uyên rồi cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-dap-cuc-do/3317214/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.