Chiếc điện thoại trên bàn rung lên, Lâm Nhạc đưa mắt nhìn mọi người rồi vội
vã nhấc điện thoại lên nghe.
"Alô."
"Cô là Lâm Nhạc?"
"Đúng thế, anh là..."
"Hai đứa con cô đang ở trong tay chúng tôi. Tôi cho cô một giờ, nếu muốn giữ mạng của bọn chúng thì chuẩn bị hai tỉ tiền chuộc. Còn không thì chuẩn bị nhặt xác bọn chúng đi!"
Vừa dứt lời bọn chúng đã nhanh chóng tắt máy. Cảnh sát ngồi cạnh bên theo dõi cuộc gọi, nhưng còn chưa tra được vị trí thì bọn chúng đã tắt máy. Mộ Thần quay sang Từ Chính Thuần nói.
"Cậu chuẩn bị hai tỉ giúp tôi, càng nhanh càng tốt"
"Được."
Lâm Nhạc vẫn ngồi đó với gương mặt lo lắng, hai bàn tay cô run lên đang chặt vào nhau đầy căng thẳng. Dáng vẻ sợ hãi của cô làm Mộ Thần vô cùng xót. Anh kéo cô vào lòng ôm lấy nhẹ giọng an ủi.
"Không sao, bọn trẻ sẽ không sao đâu."
"Là em đã qua lơ là với bọn trẻ, nếu không bọn trẻ đã không gặp nguy hiểm như bây giờ rồi."
"Không phải lỗi của em, đừng tự trách bản thân nữa. Anh nhất định sẽ đưa con của chúng ta an toàn trở về."Phó Mạnh Đình khi nhận ra Mộ Thần chính là cha của Lâm Kỳ và Lâm An thì tâm trạng có chút thất vọng. Anh từng nghĩ người đàn ông đó là một người đàn ông không ra gì nên mới bỏ rơi mẹ con cô ngần ấy năm, hóa ra điều anh nghĩ không đúng. Một người đàn ông ưu tú như Mộ Thần anh lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-chong-cho-me/3601099/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.