Mạnh Đình nhanh chóng ngắt máy mà không nói rõ làm Lâm Nhạc cảm giác bất an. Hai người họ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Sao Lệ Quân lại vội vã trở về Mỹ như thế! Lại còn nói dối cô nữa chứ. Nhớ đến Lệ Quân khi nãy quả thật cậu ấy dường như không ổn, sao cô có thể lơ là với cậu ấy như vậy chứ! Cô quay sang Mộ Thần gấp gáp nói.
"Thần, anh đưa em ra sân bay tìm Lệ Quân được không? Trong lòng em cảm giác bất an lắm."
"Được, anh đi cùng em."
Mộ Thần và Lâm Nhạc đến sân bay thì cũng là lúc chuyến bay của Lệ Quân vừa cất cánh. Nhìn thấy Phó Mạnh Đình thất thần đứng nhìn theo chuyến bay vừa cất cánh, lòng không khỏi thắc mắt Lâm Nhạc vội bước đến gần anh hỏi.
"Hai người rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Không đúng, phải hỏi rằng anh đã làm gì Lệ Quân! Tại sao cậu ấy lại đột nhiên bỏ đi như thế?"
"Anh...anh có lỗi với cô ấy."
"Anh không thể nói rõ hơn sao?"
Tiếng chuông điện thôi của Mộ Thần vang lên, nhìn thấy số điện thoại của tài xế anh bình thản nghe máy.
"Mộ thiếu, tiểu thiếu gia và tiểu thư bị bắt cóc rồi."
"Cái gì? Là ai đã làm có biết không?"
"Tôi cũng không biết. Tôi trên đường đưa tiểu thiếu gia và tiểu thư đến trường, đột nhiên có một chiếc xe lao đến ép xe vào lề dùng súng khống chế
bắt tiểu thiếu gia và tiểu thư đi mất rồi ạ.
"Chết tiệt, cậu đang ở đâu?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-chong-cho-me/3601098/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.