Mục Tử Yên nhanh chân bước đến định phá hủy đi chứng cứ, nhưng Mộ Thần đã nhanh hơn cô ta. Anh bắt lấy cánh tay cô hất cô văng ra xa đứng lên phía trước mặt Lâm Kỳ nhìn cô ta lạnh giọng.
"Chứng cứ đã rõ ràng như thế cô còn muốn chối cãi sao? Cô nghĩ cô phá hủy chúng thì không ai biết những chuyện cô làm à? Trình Dư! Mang hắn vào đây."
Sau tiếng gọi của Mộ Thần, Trình Dư đã đưa một người đàn ông lạ mặt bước vào. Nhưng khi vừa nhìn thấy người đàn ông kia Mục Tử Yên lại càng lo lắng hơn, Mộ Thần nhìn hắn ta lên tiếng hỏi.
"Nói, bữa tiệc năm đó ai sai cậu hạ thuốc vào rượu của tôi?"
"Dạ... là... là cô ấy."
"Anh nói bừa. Tôi không quem biết anh sao có thể ra lệnh cho anh chứ!"
"Tôi là nhân viên phục vụ tại bữa tiệc, hôm đó Mục tiểu thư tiếp cận tôi đưa cho tôi một gói thuốc. Cô ấy nói chỉ cần tôi thành công cho gói thuốc kia vào rượu của Mộ chủ tịch thì sẽ cho tôi năm mươi triệu. Tôi vì cần tiền nên đã làm theo lời cô ấy. Mộ chủ tịch, xin anh tha cho tôi."
"Mục Tử Yên tôi xem thường cô quá rồi. Người chủ mưu bỏ thuốc tôi là cô, lừa tôi buc tội phải có trách nhiệm với cô trong khi tôi chưa từng chạm đến cô. Cô nghĩ Mộ Thần tôi là ai mà cô muốn dắt mũi tôi hả?"
Mục Tử Yên biết không thể chối cãi vội bò đến ôm lấy chân Mộ Thần nỉ non nói lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-chong-cho-me/3601089/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.