Trở về công ty với tâm trạng vô cùng khó chịu. Trong đầu anh lúc nào cũng xuất hiện hình ảnh Lâm Nhạc vui vẻ bước ra từ khách sạn cùng người đàn ông khác. Từ lúc nào Nhạc Nhạc lại trở thành con người dễ dãi như vậy? Hắn ta là ai? Hắn ta là gì với Nhạc Nhạc? Tại sao Nhạc Nhạc lại ở đó cùng hắn chứ!
Tâm trạng vô cùng loạn vì nghĩ đến Nhạc Nhạc khiến anh không sao kiềm chế được mà hất đổ toàn bộ tài liệu trên bàn xuống sàn. Anh cũng không biết vì sao anh trở nên như thế, nhưng chỉ cần nghĩ đến chuyện người đàn ông kia và Nhạc Nhạc đã như thế nào trong khách sạn anh lại không sao chịu được. Bấm máy gọi đến phòng thiết kế anh lớn giọng.
“Gọi Helen đến văn phòng tôi ngay!”
Thái độ của Mộ Thần khiến trưởng phòng thiết kế có chút lo lắng thay cho Helen, cô bước đến trước bàn làm việc của Lâm Nhạc lên tiếng gọi.
“Helen, chủ tịch cho gọi cô.”
“Gọi tôi??? À cảm ơn cô.”
“Không có gì. Nhưng cô nên chuẩn bị tinh thần một chút, nghe giọng của chủ tịch hình như anh ấy đang rất tức giận.”
“Tôi biết rồi, cảm ơn cô.”
Lâm Nhạc nhanh chóng rời khỏi phòng làm việc đến văn phòng chủ tịch. Trên đường đi trong đầu cô không ngừng thắc mắc, chẳng phải sáng nay cô đã nộp bản thiết kế theo yêu cầu của chú ấy rồi sao? Chẳng lẽ không hài lòng nên bắt mình đến sửa? Đúng là nghĩ mình là chủ tịch thì nói sao cũng được mà.
Bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-chong-cho-me/3601073/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.