"À không đúng, phải là Diệp thiếu gia mới đúng nhỉ?"
Lý Doãn mỉm cười từng bước tiến đến, Vũ Kha cả người run sợ muốn lùi lại nhưng không được, phía sau cái cái tủ cao hơn cả đầu cậu, Vũ Kha dường như không còn đường lui, cố gắng nở nụ cười méo xệch trên miệng
"Anh....anh nói gì vậy? Diệp thiếu gia gì ở đây chứ"
"Vậy sao?"
Lý Doãn càng ngày càng tiến lại gần hơn, mỗi nước như nện thẳng vào tim Vũ Kha khiến cậu dường như hô hấp không thông
'Rầm'
Tài liệu trên kệ rơi xuống đất, Vũ Kha hoảng hốt liếc nhìn cánh tay đang đặt lên kệ tủ ngang tai mình, liếc nhìn lại chính là gương mặt lạnh như băng của hắn
"Em ấy đang ở đâu?"
"Anh nói gì vậy? em nào cơ chứ?"
"Đừng đùa với tôi, nói mau"
Hắn quát lớn, trên mặt như không còn kiên nhẫn, Vũ Kha biết mình không thể lừa hắn được nữa nên cũng không cần giả vờ
"Sao tôi biết được chứ, anh là ông chủ một tập đoàn lớn cơ mà, chả lẽ không kiếm được sao?"
"Cậu...."
Lý Doãn tức giận đẩy Vũ Kha ngã xuống, nếu tìm được thì hắn còn đứng đây hỏi tên này làm gì, hắn đâu phải chưa thử qua cái tài giấu người của Phúc Niên đâu
Vũ Kha khó khăn ngồi dậy, ánh mắt chứa đầy thách thức nhìn hắn
Lý Doãn tiến lại gần cậu rồi ngồi xuống, giọng nói cũng bình tĩnh hơn
"Tôi biết cậu cũng là vì Phúc Niên ép nên mới làm việc cho hắn, chỉ cần cậu nói tung tích An Thành ở đâu tôi sẽ tha cho cậu"
"Hừ"
Lý Doãn nhíu mày,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-chong-cho-baba/1735270/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.