"Hửm?" 
Lần này Minh Thiên ghé sát hơn, chiếc mũi cao đụng đến chiếc mũi của cậu cọ mấy cái như lấy lòng 
Chiêu Minh người cứng đơ không dám động đậy, làm cái trò gì thế kia, muốn làm gì thì làm luôn đi được không, nhờn nhờn kiểu đấy làm gì, dây thần kinh của cậu sắp muốn đứt luôn rồi đây này 
"Bộ...tôi nói gì sai à?" 
"Không phải sai, nhưng chưa chính xác" 
Nói xong Minh Thiên cúi xuống dụi đầu vào hõm cổ cậu, hít lấy mùi hương bạc hà khiến hắn mê muội 
Nà ní? Sai nhưng không chính xác là thế nào??? Với lại ông đây cho hắn theo đuổi chứ đâu có nói là cho hắn ăn đậu hũ miễn phí đâu sao mà tự nhiên quá vậy, cái tên này là tưởng cậu hiền nên làm tới đúng không 
"Anh tự nguyện chở em đi chứ chưa hề nói tự nguyện mời em với bạn em ăn a, với lại hai người ăn nhiều thế, túi của anh nó sắp trống trơn rồi này, có phải em nên đền bù cho anh không" 
"....." 
Cái tên nào từng nói có thể dư sức nuôi tôi hả, bây giờ còn đòi trả công à, hừ mẹ dặn đúng lắm, đúng là không thể tin lời nói của đàn ông 
"Vậy anh muốn cái gì?" 
Minh Thiên hôn lên trán cậu rồi nụ hôn ấy lướt dần xuống cạnh tai cậu thì thầm 
"Không phải em muốn đi chơi sao? Vậy đi với anh" 
Sau đó cắn nhẹ vành tai đỏ ửng của cậu, Chiêu Minh ngứa ngày uốn người đưa tay cố gắng đẩy cái đầu của hắn ra nhưng bị hắn dùng tay chụp lại khống chế đưa lên trên đầu, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-chong-cho-baba/1735226/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.