An Thành cố gắng trưng ra nụ cười tự nhiên hết sức có thể
"Vâng"
"À mà có"
"Vâng???"
Giữ nguyên nụ cười trên môi hướng về ông chủ của mình, bên ngoài sóng yên biển lặng nhưng bên trong An Thành là bão tố, sếp à con tim của tui rất mỏng manh đó anh đừng có chơi như vậy được không, sẽ chết người a
"Pha dùm tôi ly cà phê"
"V...vâng"
Sau 5 phút, An Thành trở lại với một ly cà phê thơm phức trên tay, tiến đến bàn làm việc của hắn và đặt nhẹ nhàng xuống, làm gì có chuyện yên ổn như vậy chứ, cậu vô tình vấp chân khiến thân người chao đảo may mắn không bị ngã nhưng nước cà phê lại đổ lên người Lý Doãn không trật một cm nào
Cậu nghĩ cuộc đời của cậu tàn rồi, đừng có như vậy chứ đây là công việc đầu tiên của cậu mà, không lẽ chưa làm được một ngày mà đã bị đuổi việc hả trời
"A xin lỗi xin lỗi chủ tịch"
An Thành lập tức đặt ly cà phê xuống, nhanh chóng lấy khăn giấy lau cho hắn, tình tiết ấy lại tái diễn, vì quá luống cuống mà cậu vô tình vấp vào cạnh bàn và đổ ập vào người hắn, ngước mắt lên liền bắt gặp gương mặt ngạc nhiên của hắn, cậu nghĩ lần này toang thật rồi, vội vã đứng dậy nhưng lại trượt tay nên tiếp tục đổ ập xuống, lần này Lý Doãn theo phản xạ mà ôm lấy cậu tạo ra tư thế rất là ái muội, vừa lúc ấy thư ký Lâm bước vào
"Thưa chủ t..tịch, ù uôi, e hèm coi như tôi chưa thấy gì hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-chong-cho-baba/162376/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.