Y cúi nhìn gương mặt vô tư của nàng. Đôi mắt nàng vẫn khép. Đôi môi nhỏ nhắn tựa như cánh hoa anh đào của nàng khẽ mím lại. Bất giác y thấy xao xuyến.
Người thiếu nữ này, từ đầu chí cuối, hành động kì lạ, có lúc quá sỗ sàng, không như các nữ nhi mà y từng thấy. Nàng cũng không phải là mỹ nữ quốc sắc thiên hương, nhưng lại có nét cuốn hút đặc biệt. Ở nàng y thấy được sự mạnh mẽ, tràn đầy sức sống, lạc quan, vui vẻ. Suốt hai mươi mấy năm trời sống phiêu bạt cực nhọc, đây là quãng thời gian mà y thực sự thấy thú vị.
Nàng không biết sao, nàng coi y là kẻ ngốc, cứ tự nhiên, không hề câu lệ trước mặt y, nàng không biết rằng trong lòng y vừa thấy khôi hài cho hoàn cảnh đó, lại vừa cảm thấy khó thoát được sự thu hút của nàng.
Y cúi xuống, ngắm nhìn nàng ở rất gần, giọng y dịu dàng:
- Nàng cứ vô tư như thế, không phải ta không để ý, mà chỉ lo cứ chú ý đến nàng, sẽ càng khó cho ta… xin lỗi, ta buộc phải sống dối trá thế này… sự tồn tại của ta đã có thể đe dọa đến tính mạng mẫu hậu, ca ca, đã hại chết những người bao che cho ta như nghĩa mẫu, hại những người tốt như An lão nương…
Nàng vẫn đang chìm trong vô thức. Y lưu luyến đặt lên môi nàng một nụ hôn nhẹ nhàng.
…
…
Nửa canh giờ sau, Vân Anh tỉnh lại. Nàng mở mắt ra, đã thấy tên đậu nành đó bên cạnh. Y đã hóa trang xong, dĩ nhiên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-chan-menh-thien-tu/102667/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.