Khuôn mặt của Chung Tình lập tức nở một nụ cười rạng rỡ. Tiêu Vong Vân nhìn nụ cười trong trẻo không có chút tạp chất ấy, không kìm được mà cười nhẹ: "Tên của ngươi là gì?" Chung Tình sững sờ trong chốc lát. Nàng lắc đầu: "Ta không có tên." Nàng không có bất kỳ một ký ức nào về quá khứ, theo như Chung Tình đoán thì chắc là thân thể này vừa mới hoá hình. Nàng ngẩng đầu nhìn nam nhân cao hơn mình nửa cái đầu: "Ngài đặt tên cho ta đi." Tiêu Vong Vân liếc nàng một cái, nhận thấy bề ngoài Chung Tình duyên dáng, ánh mắt lanh lợi, ngẫm nghĩ rồi nói: "Vậy ngươi tên Kinh Hồng đi?" "Kinh Hồng?" Chung Tình lẩm bẩm lặp đi lặp lại cái tên đó hai lần, nụ cười trên mặt nàng càng thêm rực rỡ: "Cảm ơn ngài." Nàng nhìn Tiêu Vong Vân: "Ngài biết tên của ta, đổi lại ta cũng muốn biết tên của ngài."
Tiêu Vong Vân chớp mắt, đột nhiên cảm thấy trải nghiệm này thật mới lạ. Từ nhỏ hắn đã có tốc độ tu luyện nhanh hơn rất nhiều so với bạn cùng lứa nên những người đó chưa bao giờ đối xử với hắn như một người đồng trang lứa. Mà những vị trưởng bối có tu vi cao hơn thì luôn nhìn hắn với ánh mắt như nhìn một đứa trẻ tài giỏi có tương lai định sẵn vượt qua mình hơn là nhìn một vãn bối. Sư phụ của hắn - Vô Trần đạo quân cũng không bao giờ hỏi những vấn đề phàm tục này, ngoài việc chỉ bảo công pháp tu luyện thì chẳng nói chuyện nhiều. Rồi về sau, khi hắn trở thành độ kiếp đạo quân, khi hắn trở thành phi thăng kỳ chân quân thì mọi người luôn tỏ vẻ thận trọng khi tiếp xúc với hắn. Gần như Tiêu Vong Vân chưa từng gặp ai đối xử bình thường với mình.
Hắn cười nhẹ: "Ta tên Tiêu Vong Vân." Chung Tình nhìn thấy nụ cười ấy thì lại ngẩn ngơ. Cái tên Tiêu Vong Vân này thực sự rất hợp với ngài ấy. Nàng thầm nghĩ. Chung Tình ở lại đỉnh Lâm Tiên. Lúc đầu Tiêu Vong Vân cũng nghĩ đến việc dạy nàng tu luyện nhưng nhanh chóng phát hiện một điều. Dù tìm hiểu thế nào thì vẫn không biết tại sao đối phương có thiên phú cực cao nhưng không tài nào tu luyện được. Nhưng dù nàng không tu luyện được thì cũng không phải là một tiểu cô nương tay trói gà không chặt. Đôi khi tốc độ và sức mạnh bộc phát từ cơ thể Chung Tình khiến Tiêu Vong Vân cũng có phần e sợ. Bản thân thiếu nữ tên Kinh Hồng do chính hắn đặt dường như ẩn giấu vô vàn bí mật. Đôi khi Tiêu Vong Vân bí mật quan sát nàng nhưng không tìm ra được vấn đề gì. Nàng không có ác ý với hắn và đỉnh Lâm Tiên. Đây là những gì hắn cảm nhận được.
Ngoài chuyện này thì không còn kết quả khác, thậm chí Tiêu Vong Vân có tự tay bói một quẻ cũng không ra. Dường như Kinh Hồng thực sự xuất hiện đột ngột trên đỉnh Lâm Tiên này, hắn không thể tra rõ nàng đến từ đâu, cũng không thể nhìn thấy tương lai của nàng. Dạo gần đây Lăng Tiêu tông lan truyền một tin tức -- có thêm một người trên đỉnh Lâm Tiên, nơi chưa từng cho phép ai ở lại. Dù vô tình hay hữu ý thì ai cũng suy nghĩ chuyện này trong lòng. Chẳng lẽ Lâm Tiên chân quân chuẩn bị nhận đệ tử? Hay chỉ đơn thuần là thu thêm một gã sai vặt? Nếu là trường hợp đầu, chỉ riêng thân phận đệ tử duy nhất của một phi thăng chân quân ở đại lục Thiên Nguyên đã khiến bao người phát điên vì ghen tị. Ngay cả khi chỉ là trường hợp sau thì cũng là thứ khiến người ta phải hâm mộ -- có thể hầu hạ bên người Lâm Tiên chân quân, lúc nhàn rỗi may mắn được ngài ấy chỉ bảo thì đã rất có lợi rồi. Chung Tình còn không biết rằng mình đã khơi dậy sự tò mò của toàn bộ đệ tử trong môn phái đứng đầu ở đại lục Thiên Nguyên, thậm chí cả các trưởng lão hay chưởng môn. Ở đỉnh Lâm Tiên, nàng hoàn toàn không tu luyện hay làm việc vặt như mọi người suy đoán. Ăn uống chơi bời, tận hưởng cảm giác ngắm mỹ nam mỗi ngày mới là cuộc sống thoải mái hiện tại của nàng. Cho tới khi có người mò đến tận nhà phá vỡ sự yên bình.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]