Edit: Tâm Linh Cupcake 
Chung Tình lặng lẽ nhìn Tiêu Vong Vân rời đi. 
Sau khi xác nhận rằng người kia đã không còn ở đó, nàng thử gọi cho hệ thống. 
Ngoài dự đoán là hệ thống lại trả lời. 
Xem ra hắn thực sự vui vẻ. 
Chung Tình hỏi: “Ta còn bao nhiêu thời gian?” 
Hệ thống im lặng một hồi, nói: “Càng sớm càng tốt.” 
“Hiểu rồi.” 
Từ trong ánh mắt khiếp sợ, hỗn loạn, xen lẫn với những lời chúc mừng của chưởng môn Lăng Tiêu tông, Tiêu Vong Vân bước ra ngoài với tâm trạng rất sung sướng. 
Đi được nửa đường, bỗng trên trời đột ngột nổi lên một tiếng sấm. 
Hắn dừng chân lại. 
Tiêu Vong Vân ngước lên nhìn bầu trời không một gợn mây, không nhìn thấy bất luận bóng dáng nào. 
Cách đó không xa, các đệ tử của Lăng Tiêu tông dường như không hề nghe thấy tiếng sấm, vẫn tập trung làm việc riêng. 
Vẻ mặt của Tiêu Vong Vân dần trở nên lạnh lùng. Hắn đưa tay ra, đường chỉ mỏng màu đỏ càng ngày càng trở nên diễm lệ, mà chiều dài đã gần bằng nửa ngón tay giữa. 
Hắn thu tay lại, lạnh lùng liếc nhìn bầu trời, cũng không nói gì, xoay người đi về phía đỉnh Lâm Tiên. 
Không cần biết đến lúc đó sẽ có chuyện gì xảy ra, bây giờ hắn chỉ muốn cùng Kinh Hồng ở bên nhau thật hạnh phúc. 
Chỉ là Tiêu Vong Vân đã không thể trở lại đỉnh Lâm Tiên thành công. 
Tư Quá Nhai. 
Nơi đây quanh năm lạnh buốt, không có cây xanh, không có suối trong, chỉ có những cơn gió lạnh vô tận. 
Độc Cô Chước luyện kiếm ngày qua ngày trên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-yeu-truy-tim-tinh-yeu-tieu-yeu-tinh/3802928/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.