Edit: Tâm Linh Cupcake 
Động tác người phía trên đột nhiên ngừng lại. 
Một nụ hôn khẽ rơi trên má nàng, liếm đi những giọt nước mắt đó cho nàng từng chút một. 
“Nàng đang khóc.” 
Chung Tình bừng tỉnh lại, chớp mắt nhìn hắn: “Ta rất vui.” 
Vẻ mặt Tiêu Vong Vân lộ rõ sự nghi ngờ: “Thật sao?” 
Chung Tình gật đầu thật mạnh: “Đương nhiên là thật.” 
Nàng ôm cổ hắn, để bản thân dựa sát vào hắn: “Ta quá thích chàng, thích đến nỗi không biết phải làm gì cả.” 
Tiêu Vong Vân bật cười. 
Hắn cúi đầu cắn nhẹ chóp mũi của Chung Tình: “Kẻ lừa đảo thật thích làm nũng.” 
Chung Tình khịt mũi hai cái, không trả lời. 
Tiêu Vong Vân thì thầm bên tai nàng: “Vậy mấy ngày nữa ta sẽ tìm chưởng môn để hắn thay chúng ta cử hành đại lễ song tu được không? “ 
Đại lễ song tu… 
Chung Tình che dấu cảm xúc trong lòng, cười gật đầu: “Được!” 
Nhưng… 
Nàng hơi khó hiểu: “Tại sao phải mấy ngày nữa?” 
Tiêu Vong Vân mỉm cười: “Đương nhiên là vì còn có chuyện quan trọng còn chưa làm xong….” 
Chung Tình cảm thấy trên người chợt lạnh, động tác dịu dàng nhưng mạnh mẽ của người phía trên khiến nàng thở gấp. 
“Chàng —-” Hắn không nói tiếng nào liền…… 
Tiêu Vong Vân hôn nhẹ lên má nàng, khàn giọng hỏi: “Đau không?” 
Chung Tình khẽ cảm nhận, thực ra vẫn ổn. 
Nàng đỏ mặt, im lặng, bàn tay lặng lẽ bám lên vai hắn, ý tứ không cần nói cũng biết. 
Điên đảo gối chăn. 
[*] 被翻红浪: chiếc chăn gấm đỏ chất đống, cuộn trào như sóng biển. Ý ẩn dụ là đang ám chỉ cảnh mây 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-yeu-truy-tim-tinh-yeu-tieu-yeu-tinh/3802927/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.