Phong Thừa Vũ thầm tự nhủ không thể để cô giữa đường giữa phố say xỉn làm càn làm quấy tiếp được.
Một cơn gió vô tình thổi qua, mang mớ tóc dài của cô vò rối tung lên. Phong Thừa Vũ sợ cô bị lạnh, cởi áo vest trên người khoác lên vai cô. Chỉ tiếc là ý tốt của anh lại bị người ta lập tức quẳng sang một bên. Nồng độ men trong người tăng cao, chỉ khiến Hàn Giai Tuệ cảm thấy nóng, cô mong có vài cơn gió như vừa nãy thổi tới chứ lúc này không hề cần áo ấm.
Nhìn chiếc áo vest bị gạt ra nằm chỏng chơ ở đó, Phong Thừa Vũ sa sầm mặt mày. Kẻ nào dám bán rượu cho cô, tốt nhất đừng nên để anh biết, nếu không anh nhất định sẽ không tha cho kẻ đó. Từ giờ về sau trong danh sách những thứ Hàn Giai Tuệ phải tuyệt giao, đứng đầu chắc chắn sẽ là rượu.
Con đường cạnh lối vào quảng trường trung tâm thành phố vắng vẻ, thỉnh thoảng có vài người qua lại. Họ nhìn hai người đang giận dỗi nhau. Nam thanh nữ tú yêu đương rồi giận hờn cũng chẳng phải chuyện gì lạ lùng hiếm thấy. Nhưng dù cho cô gái có ngang ngược, khó chịu, điên cuồng đến thế nào thì sự dịu dàng của người đàn ông bên cạnh cô ấy vẫn không chút thay đổi. Điều này mới là thứ khiến mấy trái tim thiếu nữ kia không ngừng thổn thức.
"Trời ơi, cực phẩm mỹ nam mà dịu dàng như vậy có tồn tại trên đời sao?"
"Đúng là kẻ ngang bướng lại gặp người yêu chiều. Hai người thế này là đang nhét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-yeu-tinh-sao-em-co-the-me-nguoi-den-the/458266/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.