Sao Hàn Giai Tuệ có thể nhất thời quên rằng, người thân cận bên cạnh cô là nhân viên của Phong thị, mà đâu phải nhân viên bình thường, người ta là thư ký của Tổng giám đốc. Nên là nghiễm nhiên bên cạnh cô có một cái camera giám sát.
"Sếp Phong là điều tra mọi nhất cử nhất động của em"
"Đâu có, anh quan tâm vợ"
Đúng là đánh tráo khái niệm. Nhưng mà trong mắt Hàn Giai Tuệ vẫn ngập tràn hạnh phúc.
Hàn Giai Tuệ quan sát đầu bếp Koyakashi dùng lửa múa một vòng quanh miếng cá trầu kimedai, bên dưới là lá mè shiso, không khỏi trầm trồ thán phục vì sự công phu trong từng miếng cá.
"Nghe nói em thích ăn cá, tình cờ anh cũng biết bơi"
Đầu bếp vừa ngừng tay, chìa phần ăn tiếp theo trước mặt Hàn Giai Tuệ, cười lớn
"Bạn trai của cô, anh ấy thật hài hước"
Hàn Giai Tuệ không để ý lời nói của ông ấy, chỉ ngớ ra vì ông ta cũng có thể nói ngôn ngữ của đất nước cô, cũng thành thục và trôi chảy như cách Phong Thừa Vũ nói tiếng Nhật vậy. Sao họ không nói tiếng địa phương ngay từ đầu, thì có phải cô cũng không cần căng tai ra nuốt lấy từng từ như thế không.
Bữa tối chưa kết thúc, nhưng Hàn Giai Tuệ cảm thấy dạ dày của cô không được khoẻ lắm, có chút cảm giác muốn cuộn trào. Dạo này cô thường hay cảm thấy đói, nhưng cũng lại nhanh no.
Cô đứng dậy đi ra ngoài, ngay lập tức, một cơn gió thơm hương anh đào ôm lấy cô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-yeu-tinh-sao-em-co-the-me-nguoi-den-the/3619153/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.