Mặc Ngưng Sơ bị đưa một mạch đi tới phía trước, nơi này đều đã bị quân đội của Nạp Lan Ngôn bao vây, khí thế dọc đường uy nghiêm đáng sợ, giống như loài rắn quấn thật chặt bên ngoài hoàng cung, phát huy bộ dáng ngang ngạnh chờ người bên trong tự động đầu hàng.
Nàng kinh ngạc nhìn những bức tường thành thật cao, trong lòng bỗng nhớ đến nam nhân kia.
Hắn rốt cuộc thế nào rồi?
Nói hắn hơn người, liệu cuối cùng hắn có qua được hay không?
Người kiêu ngạo như hắn, làm sao có thể tha thứ cho người đã ép hắn đến tình trạng như thế này?
Tỉnh dậy sau mấy ngày bôn ba, cảnh còn mà người thì đã mất.
Nàng cũng không có nghĩ đến, rõ ràng mấy ngày trước đây còn thân mật gắn bó, bây giờ muốn gặp mặt một lần, cũng đã là việc quá khó khăn.
“Tập trung tinh thần đi tiểu Ngưng Sơ, vẻ mặt ngươi khi nhớ nhung đến Hoàng huynh của ta khiến cho ta hết sức ganh tị a.” giọng nói như ma quỷ của Nạp Lan Ngôn khiến người ta chán ghét cứ quanh quẩn bên tai của nàng, khiến cho nàng phải lui về sau mấy bước, hung hăng nhìn hắn chằm chằm.
Hắn không động đậy chút nào, híp mắt cười nói: “Ai da, ta đã nói rồi, là ta dẫn ngươi tới gặp người mà ngươi muốn gặp”
Hắn duỗi hai ngón tay, nhẹ nhàng bóp lấy cằm của nàng, chậm rãi hướng ánh mắt của nàng sang phía khác.
“Nhìn đi, là ở chỗ đó đấy”
Mặc Ngưng Sơ cứng đờ cả người.
Chỉ thấy trên đài cao hướng đối diện với Hoàng cung có treo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-yeu-tinh-hoa-thuy-xem-tram-thu-phuc-nang/1577858/chuong-249.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.