Quả nhiên cả bên trong và bên ngoài Hoàng cung đã bị ba tầng quân đội bao vây, Mặc Ngưng Sơ mặc trang phục thường dân, mắt nhìn phía xa rồi giả bộ sợ hãi chạy ra.
Dọc đường đi đều có binh lính thị vệ đi tuần tới lui, quân giáp cũng không thuộc về Hổ quân doanh của Lạp Lan Lân mà là quân nhân xa lạ.
Toà thành trì phồn hoa này, chỉ trong vòng mấy ngày ngắn ngủi, sao đã biến thành bộ dáng bại trận thế này?
Lần đầu nhìn thấy, Mặc Ngưng Sơ thấp thỏm không yên, trong lòng lo lắng về những người thân trong nhà, dưới sự che chở của Thu Nguyệt liền lặng lẽ trở về Mặc gia, nơi này chỉ thấy vườn không nhà trống, người làm và hầu gái thường đi qua đi lại trong Mặc gia giờ cũng không thấy bóng dáng người nào, chỉ còn lại cây hoè cao lớn chắc nịch ở trong viện.
Mặc Ngưng Sơ mím môi đi vào, bên trong tường viện lớn như thế lẻ loi một bóng người trông thật là cô đơn chiếc bóng.
Nàng vòng qua từng bức tường bao, nhìn lại nơi vô cùng quen thuộc này, cũng không thấy bóng dáng thân quen của những người thân, chẳng lẽ phụ thân và ca ca cũng đã chạy loạn rồi? Nhưng tính cha cứng nhắc và ngoan cố như vậy, làm sao lại chủ động rời đi cơ chứ?
Còn cả đại ca và Tử Uyển ở đâu?
Mà Tử Uyển có đúng là đã an toàn rồi hay không? Mình còn chưa kịp quan tâm đến thì đã bị đẩy vào cuộc chiến tranh này.
Mặc Ngưng Sơ chán nản cúi đầu đi dọc theo hành lang,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-yeu-tinh-hoa-thuy-xem-tram-thu-phuc-nang/1577857/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.