"Cái khác?" Mực Liên Thành trừng mắt, đột nhiên nghĩ tới một chuyện vô cùng không tốt, mạnh mẽ kéo cánh tay áo của Mặc Ngưng Sơ cuộn lên, thời điểm nhìn thấy viên thủ cung sa, mới thở phào một hơi nhẹ nhõm "Cái khác là cái gì?"
"Cho dù giàu có thì cũng phải kiếm tiền từng chút từng chút. Hắn là thương nhân, vốn là đến Hoa Điền Bắc buôn bán, tiện đường dẫn muội theo, có được tiền lộ phí, cớ sao mà không làm? Mà còn, muộn đến tuổi cập kê, các huynh không thèm đến chúc mừng, lại đi gửi một lá thư, muốn ta lập tức hồi kinh nhập cung làm phi tử gì đó. Hoàng đế tam cung lục viện, tại sao muốn ta chết già trong thâm cung kia chứ? Các huynh đành lòng sao? Các người nhẫn tâm thật... hu hu hu hu...." Mặc Ngưng Sơ như là nói đến đau khổ bi thương, khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn lại, mắt to đầy nước muốn rơi lệ, vô cùng tội nghiệp "Mà còn, trên đường đào hôn còn gặp Công tử Tịch, huynh và hắn quen biết nhau, đương nhiên muội sợ hắn nói với các huynh. Muội mới nhờ ngưới đó giúp muội đóng kịch, bằng không làm sao lừa gạt cái tên đáng ghét kia."
Mặc Liên Thành lại dao động, đau lòng lau nước mắt cho muội muội nhà mình, nàng nói không phải không có lý, nữ tử đưa vào cung đều là sống quảng đời còn lại trong tường viện kia, nữ nhân Mặc gia không thiếu người làm cung phi, nhưng cho đến khi chính muội muội của mình, vẫn không nỡ, nhưng cho dù không nỡ thế nào, bệ hạ tự mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-yeu-tinh-hoa-thuy-xem-tram-thu-phuc-nang/1577669/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.