Mặc Ngưng Sơ hạ thấp ánh mắt lại, dần dần lại ngẩng lên, một lần nữa nhìn vào đôi mắt sâu thăm thẳm kia. Lông mi thon dài, dày đặc của Lân Xuyên bị ánh sáng chiếu xuống tạo ra bóng mờ, dường như bao phủ tất cả ánh mắt, trong không khí xuân ấm áp, ngoài trừ mùi gió sông tanh tanh, còn có mùi trà hương bạc hạ nồng nàn của hắn.
Đột nhiên hắn giơ hai ngón tay thon dài lên, đặt lên môi nàng, nhẹ nhàng vuốt ve, nửa ngày, nói ra hai chữ "Rách rồi." Mặc Ngưng Sơ sững sờ, mới phát hiện ra mình đã cắn quá chặt nên môi mới bị rách. Giọt máu màu đỏ dính vào ngón tay hắn, hắn thu tay lại, đặt trên môi mình, dùng đầu lưỡi liếm đi.
Hắn không biết động tác của mình được gọi là "mất hồn", ít nhất là tim Mặc Ngưng Sơ đập loạn nhịp lên, từ sau khi trận lửa lớn kia, nàng phát hiện mình có phản ứng không bình thường với hắn, có thể nàng đã không còn mờ mịt thăm thẳm như trước nữa, hiện tại có lẽ nàng có thể nhận rõ cách nghĩ của chính mình.
Đột nhiên nàng nghĩ đến một tia hi vọng, tay kéo tay Lân Xuyên lại "Lân Xuyên, ta không muốn đi Hoa Điền Bắc... Ngươi dẫn ta đi có được không?"
Lân Xuyên mím môi, mặt không chút thay đổi "Đi ngủ."
"Nhưng ngươi không phải đã nói là muốn dẫn ta bỏ trốn sao?"
"Im miệng." Dường như tâm tình của hắn không tốt..... Mặc Ngưng Sơ băn khoăn, nam nhân này thật là khó hiểu, nàng cho rằng hắn thích nàng, mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-yeu-tinh-hoa-thuy-xem-tram-thu-phuc-nang/1577665/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.