Kết thúc quá trình, Mặc Ngưng Sơ lau mồ hôi, nàng lại có chút mệt mỏi.
Lân Xuyên cầm tay nàng, nhiệt độ trong lòng bàn tay dường như có thể tổn thương da thịt nàng, Mặc Ngưng Sơ cũng chẳng muốn kháng cự, liền chui vào giường, kéo chăn che đầu, nói ra mấy câu giống như làm nũng "Ta muốn ngủ, củ sâm núi trắng trẻo mập mạp kia cho ngươi dùng để hầm gà, chia ra uống trong bảy ngày, phân lượng không cần nhiều quá, cẩn thận ngươi bị phun máu mũi chết..."
Ngừng một chút, một đôi mắt to lại từ trong chăn kéo ra "Người nắm tay như vậy... Ta ngủ không được..."
Lân Xuyên nhìn năm ngón tay đang nắm chặt, chậm rãi buông nàng ra. Mặc Ngưng Sơ thở dài nhẹ nhõm, ngay sau đó hơi thở bên cạnh kề sát, Lân Xuyên nằm nghiêng bên cạnh nàng, miệng cười cười "Ta cũng mệt"
"....." Mặc Ngưng Sơ đầy vạch đen.
Bàn tay hắn ôm nàng vào ngực, vỗ vỗ đầu nàng nói "Ngủ đi."
Như vậy càng ngủ không được aaaaaaaaaaa
Nội tâm Mặc Ngưng Sơ kêu gào, toàn thân cứng còng, không dám cử động, nhắm mắt lại làm bộ ngủ, hơi thở hắn truyền đến từ phía sau, thổi qua lỗ tai nàng, pha trộn mùi trà hương và mùi bạc hà, xông vào hơi thở của nàng, theo hít thở lên xuống của hắn, nàng có thể nghe được nhịp tim mình đập dần dần nhanh hơn.
Nàng thật cẩn thận nhích ra phía trước, sợ bị hắn nghe được trống đập "thùng thùng" rung động, nó dọa mình sợ hãi, rất không tốt... "Tiểu Đào Tử, cũng gần tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-yeu-tinh-hoa-thuy-xem-tram-thu-phuc-nang/1577664/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.