Mặc Ngưng Sơ quệt bút vào mực, suy nghĩ một chút, liền ghi liên tục danh sách thuốc trên giấy tuyên thành, chữ viết rồng bay phượng múa xinh đẹp, nàng giao cho Thường Tự, để hắn lập tức đi mua thuốc. Lại dặn dò Tiểu Mỹ đi tìm giếng trên trấn, múc nước giếng sạch sẽ đem về.
Nàng thở dài ra một hơi, sau đó trừng mắt liếc Lân Xuyên một cái, đi đến bên giường, vẫy tay đuổi hắn đi, dọn một vị trí, cuộn tròn lại chợp mắt một chút, cũng luôn dặn dò hắn, bất cứ khi nào Thường Tự trở về phải đánh thức nàng dậy.
Nàng quá mệt mỏi, thân thể vốn bị thương suy yếu, vừa rồi dường như là dùng hết tinh lực của nàng. Thường Tự về nàng còn phải hao phí năng lượng để chỉ đạo làm thuốc, bây giờ nàng hết hơi hết sức rồi, cho nên nàng cần nghỉ ngơi một chút.
Dường như vừa mới nằm xuống giường, lập tức liền ngủ say, nhớ rõ lúc trước, nàng không cần làm việc gì nhiều, bởi vì cha mẹ chỉ có mình nàng, áo cơm không lo, thậm chí bị người khác nhìm chằm chằm, đứa bé thiên tài bị ký thác rất nhiều hi vọng, nàng có quá nhiều kế hoạch phải làm, mỗi khi đến lúc đi ngủ, cũng là liều mạng tranh thủ thời gian... Rất lâu không có cảm giác áp lực như vậy, khiến nàng cảm thấy quen thuộc, nhưng lại cam tâm tình nguyện.
Sóng vỗ vào bờ từng đợt từng đợt, Lân Xuyên giơ tay vén tóc nàng rơi xuống. Bởi vì mệt nhọc nên thái dương đổ mồ hôi, dính trên gương mặt tái nhợt, làn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-yeu-tinh-hoa-thuy-xem-tram-thu-phuc-nang/1577662/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.