Hơi thở sát bên tai nàng rút lui, sức nặng đè trên thân nàng trong phút chốc cũng giảm bớt, rồi sau đó nghe thấy một tiếng nói cách đỉnh đầu không xa "Càn rỡ."
Mặc Ngưng Sơ lập tức mở mắt, nghe ra trong hai chữ đó không có vẻ lạnh lùng, ngược lại là vừa tức vừa bất đắc dĩ, nàng lập tức biết mình đã thành công, cười ha ha, ngồi dậy, sau đó đến bên cạnh Lân Xuyên "Yên tâm, ta sẽ không phi lễ ngươi."
"........."
Coi như không nhìn thấy thái độ lạnh lùng của Lân Xuyên, nàng cả gan, tay liền cởi đai lưng của hắn, vải mềm và mát, tay áo có thêu một chùm hoa lam điểu, nhưng tuyệt đối không có phong cách của nữ nhân, ngược lại hoa mỹ vô cùng, yêu khí dày đặc.
Quả thực là nghiệp chướng.
Tầng lớp y phục được cởi xuống, đầu vai trắng trẻo trần trụi đưa ra ngoài, xương quai xanh rõ ràng, da dẻ răn chắc, ngón tay nàng đụng đến da thịt của hắn, liền cảm thấy toàn thân hắn cứng ngắc.
Thì ra sắc lang cũng sẽ thẹn thùng. Nàng cười cười, nhưng rất nhanh, nàng liền cười không nổi.
Một vết thương đỏ tươi kéo dài trên lưng, so với da thịt trắng nõn xung quanh càng chói mắt hơn, bị cột cháy đập vào, dường như hoàn toàn bong da tróc thịt. Trên miệng vết thương còn có chút bột trắng, chắc là kim sang dược, nhưng vết thương quá dài, máu tươi cũng ngưng tụ đóng vảy, tất cả đều sưng tấy lên.
Mặc Ngưng Sơ nhìn ngơ ngẩn, yết hầu bị nghẹn lại, nói không nên lời. Nhớ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-yeu-tinh-hoa-thuy-xem-tram-thu-phuc-nang/1577661/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.