Sắc xuân ấm áp.
Lê Thành rất là náo nhiệt, mọi người nhốn nháo trên phố, tiếng rao của người bán hàng không ngừng vang bên tai, hoa điện thành vũ, nơi nơi đều là sắc Lâm Lang.
Đây là trung tâm mua bán phía tây của hoàng triều Xuyên Hạ, mặc dù có chút thua kém kinh thành hưng thịnh, nhưng lại là nơi giao thương của các con sông, vì thế nơi đây cũng là nơi buôn bán sầm uất.
Mà trong dòng người qua lại, một cái đầu kiệu Lưu Tô Kim Đỉnh sang trọng chậm rãi đi, kiệu bốn người khiêng vững chắc bình thản, gió nhẹ thổi qua, làm bay lên bức màn bên sườn kiệu, ánh sáng lọt qua màn vải nhung chiếu vào một hình dáng tuyệt mỹ trên kiệu, ưu nhã mà cao quý, vẻ anh tuấn khiến cho người ta thầm thán.
Nhưng dung mạo tuyệt đẹp chỉ là trong nháy mắt, gió nhẹ đi qua, màn nhung rủ xuống, chặn lại một hạt nước trên mắt trái của nam nhân, thanh nhạt mà lạnh lẽo.
"Gia, chim bồ câu gửi từ Đế đô, mong ngài hồi kinh." Bên cạnh cổ kiệu, một người đàn ông mặc áo xanh cung kính vuốt càm nói, thanh âm không lớn, vừa vặn chỉ có thể cho người trong kiệu nghe rõ.
Đáp lại là trầm mặc ngắn ngủi.
Mà sự trầm lặng như vậy thật làm cho trong lòng người ta thấp thỏm, trong lúc nam nhân áo xanh toát ra mồ hôi lạnh, cuối cùng, người kia cũng mở miệng "Thường Tự, ta ra ngoài đã bao nhiêu ngày rồi?"
Giọng nói hơi trầm xuống, cũng rất sạch sẽ, mang theo từ tính nhàn nhạt, giọng nói hoàn mỹ, tốc độ chậm, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-yeu-tinh-hoa-thuy-xem-tram-thu-phuc-nang/1577609/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.