Xoảng! Xoảng!
Thanh âm rơi vỡ của đồ vật khiến Gia Hân giật mình đi nhanh lên lầu, quản gia Trương cũng vội vàng theo sau
_Ba! Có chuyện gì vậy?
Vĩ Thành ngơ ngác nhìn con gái đang đứng ngay cửa
_Gia Hân, mẹ con lại gây chuyện với ba.
_..!
Gia Hân và Trương quản gia ái ngại nhìn nhau, lại nhìn mấy cái tách đĩa rơi vỡ vung vãi trên sàn nhà thì thầm hỡi ôi. Cô bình tĩnh bước từng bước nhỏ lại gần nhỏ nhẹ khuyên can
_Ba, mẹ chỉ giận một chút thôi, ba chịu khó nhường mẹ đi được không?
_Mẹ con hễ không vừa ý bất kể chuyện lớn nhỏ gì là lại mặt mày nặng nhẹ, nhiều lúc ba không biết bà ấy rốt cuộc đã bao nhiêu tuổi nữa.
_Thôi được rồi mà, tánh mẹ con xưa nay ba còn lạ gì. Ba chịu khó chiều mẹ một chút là được.
Vĩ Thành thở dài ngồi xuống ghế. Trương quản gia nhanh chóng đi vào thu dọn mớ hỗn độn rồi rút lui.
_Được rồi, trời cũng tối rồi, ba nên nghỉ ngơi sớm đi.
_Không được! Ba ở đây đợi mẹ con về. Không thì bà ấy lại khó chịu.
_Cũng được, vậy ba cứ đợi mẹ nha. Nhưng nhớ đừng thức khuya quá. Con xin phép.
Gia Hân đi như chạy ra khỏi phòng. Cô dừng lại sau cánh cửa, cố gắng hít sâu một hơi, ngăn lại giọt nước mắt chực rơi xuống.
_Tiểu thư!
_..?!
_Có Lý tổng đến tìm.
Là Hạo Thiên! Gia Hân chớp mắt thật nhanh rồi đi xuống lầu. Vừa trông thấy anh đang ngồi ở phòng khách, cảm giác liền vui mừng, khó xử lẫn lộn. Hạo Thiên ngước lên thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-yeu-tinh-em-bay-duoc-toi-roi/1653599/chuong-68.html