_Phạm Vĩ Thành, hóa ra lúc đó ông đã thực sự lừa dối tôi!
_Bà có thôi đi không Tử Lan? Chẳng lẽ chỉ vì mấy lời vô căn cớ đó mà bà không tin tôi sao?
_Tin ông?! Tôi tin ông, nhưng là tin chính ông đã dám làm ra những chuyện thương thiên hại lý!
_Bà...!
Vĩ Thành tức giận đến nghẹn lời, tình huống này đúng là đã sắp chạm đến giới hạn chịu đựng của ông. Còn Tử Lan, cái nhìn của bà đối với chồng bây giờ chỉ toàn ghê tởm
_Vậy mà ông còn dám gả con gái cho nhà họ. Ông bảo Gia Hân bây giờ phải làm sao mà nhìn mặt Hạo Thiên đây hả?
_Chẳng phải chính bà cũng đã ra sức tác hợp cho hai đứa nó từ nhỏ còn gì!
_Tôi làm sao biết được ông đã ăn nằm với người đàn bà đó chứ. Phạm Vĩ Thành, tôi thật không ngờ, năm xưa tôi vì ông, cãi lời cha mẹ, nhất quyết gả cho ông. Vậy mà ông dám ở sau lưng tôi giấu diếm qua lại với một người điên!
_Bà sai rồi, Chương Khởi Nguyệt không hề bị điên!
_...
Tử Lan cảm nhận cơn buồn nôn dâng lên tới cổ rồi. Bà không ngờ có ngày phải đối diện với sự thật phũ phàng như vậy. Thà là như trước giờ không hay biết, còn đã nghe được rồi, làm sao dám nói không tin. Hơn nữa, năm xưa chính bản thân bà cũng đã nhiều lần đặt nghi vấn.
_Bây giờ ông đã chịu thừa nhận rồi phải không?! Ông còn ở đây bênh vực cho bà ta. Được lắm, Phạm Vĩ Thành, tôi sẽ đệ đơn ly dị. Ông cứ đợi đó mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-yeu-tinh-em-bay-duoc-toi-roi/1653591/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.