Thư Di nhẹ nhàng mở cửa phòng, cố để không gây ra tiếng động. Cô rón rén đi vào, để lên bàn một cái đèn xông tinh dầu rồi cắm dây vào ổ điện
_Thư Di!
Thư Di quay qua nhìn người nằm trên giường
_Tôi làm chị thức giấc hả?
Khương Du lắc đầu, có ý muốn ngồi dậy. Thư Di hiểu ý liền đến gần chỉnh lại giường nằm cho cô có thể thoải mái hơn rồi rót nước ra ly, đưa cho Khương Du
_Lãnh Quân đi ra ngoài một lát rồi sẽ quay lại ngay.
_Lãnh Quân có tới đây sao?
_Ừ, anh ấy rất lo cho chị đấy.
Khương Du ngạc nhiên, trong lòng có thứ gì đó vừa rục rịch, giống như ngụm nước mát dịu vừa trôi xuống cổ họng. Vậy mà cô cứ đinh ninh sẽ không có ai đến.
_Tôi đã ngủ bao lâu rồi?
_Không quá lâu. Bây giờ chỉ mới hơn 8h tối thôi.
Khương Du giật mình nhớ ra, liền nhìn xuống tay chân mình
_Không sao, sẽ không để lại sẹo đâu. Chị cứ yên tâm tịnh dưỡng vài hôm. Lãnh Quân anh ấy đã thu xếp với bên đoàn phim để dời lịch quay của chị rồi.
_Vậy còn...
_Không sao cả, chúng tôi đã tới kịp lúc. Báo chí cũng không hay biết gì đâu, mọi thông tin đều đã bị phong tỏa.
Khương Du thở phào nhẹ nhõm. Thật may là cuối cùng tất cả chỉ giống như một cơn ác mộng, tỉnh lại đã không còn sợ nữa
_Tôi xin lỗi. Tại tôi mà hại chị ra nông nỗi này!
_Chẳng phải cô cũng đã cứu tôi rồi sao?
_...
_Thư Di, lúc đó tôi đã rất sợ!
_Tôi biết. Từ giờ chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-yeu-tinh-em-bay-duoc-toi-roi/1653590/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.