Khi xưa có học khinhcông, giờ phút này liền cảm thấy thật không uổng phí, nhún người nhảyvọt lên cây. Mặc kệ bọn họ có thấy hay không ta đều coi như cùng mìnhkhông có chút liên quan.
_
Liễu một cành rủ xuống mặt hồ, ta bốc nắm thức ăn quẳng xuống nước ngọt ngào gọi:
” Tiểu bảo bối, ra đây ta cho các em ăn...”, nghĩ thế nào lại đùa cợt bồi thêm một câu:
“... Đồ ăn hôm nay đảm bảo tươi sạch, 100% chất lượng cao!”
_
Lại nói, một câu kia còn chưa phát tán hết đã thấy cẩm bào của Tiêu Huyên một bên. Hắn trống tay lên thành hồ giễu cợt ta:
” Còn nói đồ ăn tươi ngon, chất lượng cao? Mới vừa rồi không phải là thứnăm ngoái còn xót, tiểu đồng Linh Du đem bỏ nàng tiếc rẻ nhặt về sao?”
_
Ta nghe xong câu này của hắn liền ho sặc sụa, mấy tiểu bảo bối quẳng chota cái nguýt dài rồi quẫy đuôi bỏ đi. Phải đến vài phút trấn tĩnh ta mới đáp trả hắn một câu cực kì không liên quan:
” Cửu Lạc La của ngươirất nặng mùi, sau này nên tránh xa ta một chút.” nói xong liền đứng dậybỏ đi. Mấy tiên tì bị thái độ của ta dọa sợ. Kì thực xưa nay cũng chưacó ai trước mặt Nam Chiêu Đế có thái độ này. Ta hiển nhiên là người đầutiên.
_
Ngược Miên Cung so với Thiên Cung cũng không được tính làgần gũi, tuy vậy cũng không đến nỗi cô độc bởi xung quanh cũng có vàicung các của tiểu tiên cư trú. Ta khi rảnh rỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-yeu-luu-lac/3150902/chuong-23-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.