Một đời nhẫn nhịn vạn kiếp tranh đoạt, một lần hờ hững vạn lần để tâm, khi xưa thua kém ngàn lần sẽ không thua kém... Nam nhân bọn họ thật khó hiểu.
“ Romantic nghĩa là lãng mạn, ví dụ Tiêu Huyên Romantic...hiểu không?”
Ta vốn tưởng Tiên Ma sắp đại chiến mới thật kĩ càng chuẩn bị, lại khôngnghĩ tới lâu như vậy vẫn không có động tĩnh gì. Thành ra cả ngày nhàmchán mới mang cái gọi là “English” của hạ giới ra cùng chúng tiên tì nói chơi.
_
Tiểu tiên nga nghe ta nói liền một mực lắc đầu:
” Cáinày không đúng! Như Đế Quân có thể gọi là “Râu men tịch” thì nô tì chắcchắn cô nương nhớ lộn rồi! Từ kia phải có nghĩa là “tảng băng khắcnghiệt”!”
_
Mới đầu không tránh khỏi chút tự ái nhưng về sau suynghĩ lại liền thấy Tiêu Huyên trước kia đúng là rất xứng với bốn chữkia. Tuy nhiên cũng không vì thế mà nhận sai, gõ đầu tiên tì kia mộtcái:
” Ta chỉ là lấy ví dụ thôi mà. Vậy em thử nói xem thiên đình này ai có thể dùng chữ kia?”
” Là Nhị đồ đệ của Trụ Song điện Dương Tự!”
_
Tiên nga kia nói xong mới biết mình lỡ lời, hướng ta rối rít xin lỗi:
” Nô tì quả thất không cố ý, là nỡ miệng, xin cô nương đừng truyền ra.”
_
Ta xua tay nhìn nàng, cũng không buồn chấp nhất, lại nói:
” Ngươi không cần lo lắng, sẽ không ai biết đâu. Có điều U Tự kia là “ râu men tịch” ở chỗ nào?”
”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-yeu-luu-lac/3150901/chuong-23-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.