Nhốn nháo cả một ngày bây giờ cũng đã tối, xung quanh đường xá vô cùng náo nhiệt.
Ai ai cũng vui vẻ dạo phố nhưng cô thì thật thảm, bây giờ lại thànhmột con chó lang thang không nơi cư trú. Đi lang thang một lúc Lâm NgọcNhi ghé vào một tiệm bánh bao.
Trên cửa tiệm treo một tấm biển lớn >,càng nhìn càng ngứa mắt. Bán bánh bao mà còn bày đặt tiểu màn thầu, nhìn mà không ăn được thật là ngứa mắt.
Từ xa có một chiếc xe ngựa chạy tới dừng trước mặt Lâm Ngọc Nhi. Xaphu cho xe dừng lại, từ trong xe một soái ca bước ra, quả thật là mộtsoái ca nha. Mái tóc dài đen bóng được cố định lại bằng một cây trămngọc nhìn là biết đồ có giá rồi, mặt mũi vô cùng dễ nhìn nhưng trênngười như tỏa ra một cỗ hàn khí làm người khác chỉ có thể ngắm mà khôngdám chạm.
Nhìn người nọ mua bánh bao cô thật sự cảm thấy….rất đói bụng. Nhìnmấy cái bánh bao nhỏ bụng cô càng phản ứng kịch liệt. Cô thật muốn ănchúng.
Nhất thời Lâm Ngọc Nhi quên mất rằng mình hiện tại là chó không kịptự chủ hành động đã chạy lại kêu người nọ. Bỗng ý thức được mình đang là chó nên những gì cô nói ra chỉ có tiếng chó sủa “gâu..gâu…..âu” thôi.Soái ca trước mặt nghe tiếng chó thì có chút giật mình nhìn xuống.
“Thì ra là một con chó con chưa phát triển”
(Ngươi dám nói ta chưa phát triển, ta là một cô nương 18 tuổi nha.Chưa phát triển cái đầu ngươi, cả nhà ngươi mới chưa phát triển) è“gâu…gâu gâu….”
Xung quanh mọi người nhìn con chó con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-yeu-cau-cau-cung-muon-treo-tuong/1611600/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.