Editor: Tử Diệp
“Tiểu Tĩnh, nhanh lên, mấy ngày nay ta không đến y quán, không biết mọi chuyện thế nào?” Ngải Vi vội vàng thúc giục Tiểu Tĩnh đang chuẩn bị đồ, cũng không quay đầu liền đi ra ngoài.
" Vương phi, chậm một chút.” Tiểu Tĩnh buông đồ trong tay, vội vàng đuổi theo.
Trên đường khung cảnh vô cùng náo nhiệt, chủ quán thường xuyên chào mời khách, lâu lâu cũng có tiếng cười của tiểu hài tử. Ngải Vi mặc y phục màu lam, tay cầm quạt giấy nhàn nhã đi dạo, phía sau Tiểu Tĩnh đi theo với vẻ mặt bất đắc dĩ…
“Ngải Uy, ngươi rốt cuộc cũng tới, ta đã tìm ngươi rất nhiều lần!” Lúc Ngải Vi cùng Tiểu Tĩnh đến cửa y quán liền thấy Triêyj Duyên một thân bạch y, ôn tồn lễ độ cười khẽ nhìn nàng.
“A? Triệu đại ca, tìm ta có việc?” Ngải Vi kinh ngạc, hiển nhiên với việc Triệu Duyên tìm nàng có chút ngoài ý muốn, nàng không nhớ rõ có hẹn với Triệu Duyên.
“Hửm? Không có việc gì thì không thể tìm ngươi sao? Thật không có lương tâm!” Triệu Duyên có chút dở khóc dở cười, nha đầu thật mơ hồ nha, nhất định phải có việc mới có thể tìm nàng sao? Bọn họ không phải là bằng hữu sao?
“Ách, đương nhiên không phải, chỉ là có chút ngoài ý muốn.” Ngải Vi bị Triệu Duyên nói như vậy cũng có ngượng ngùng, tốt xấu bọn họ cũng coi là bằng hữu, nói chuyện với bằng hữu như vậy thật không lễ phép.
“Hảo, ta chỉ nói giỡn, không có ý gì khác, ngươi gần đậy rất bận? Sao không xuất hiện?” Triệu Duyên nhìn Ngải Vi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-y-phi-cua-vuong-gia-lanh-tinh/1744966/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.