Editor: Tử Diệp
“ Vị cô nương này là ai, sao chưa gặp qua ?” Đông Phương Hùng chớp mắt nhìn Lâm Tố Nhi mặc y phục màu lam, khuôn mặt tinh xảo nhỏ hồng, tuy rằng không phải diễm lệ động lòng người nhưng cũng xem như tiểu giai nhân thanh tú.
“A, quên giới thiệu, nàng là Lâm Tố Nhi, vừa rồi được đại ca cứu từ dưới nước.” Ngải Vi cố ý nói " được cứu từ dưới nước lên" , ngữ khí có chút quái dị. Thân mình chậm rãi dựa về phía Nam Cung Dục, đôi mắt nghịch ngợm mà nhìn Dương Quý, nhìn một chút hắn có phản ứng gì? Nam Cung Dục đương nhiên quá rõ động tác của Ngải Vi, buồn cười vỗ tay nàng, nhẹ nhàng ôm lấy eo nàng.
Nghe Ngải Vi nói, Dương Quý có chút ngoài ý muốn hướng về phía Lâm Tố Nhi không nghĩ tới nàng ở chỗ này, thời điểm cứu người vẫn chưa thấy rõ diện mạo. Lâm Tố Nhi vừa vặn cũng ngẩng đầu nhìn về phía Dương Quý, dù không có khả năng, nhưng cũg muốn nhìn rõ hắn lớn lên trông thế nào? Hai người vừa vặn nhìn nhau, đều ngây ngẩn cả người…
“Khụ… Khụ… Ta nói Quý, nếu ngươi coi trọng cô nương, tốt xấu cũng chú ý một chút, nhìn thẳng người ta như vậy, người ta sẽ thẹn thùng…” Đông Phương Hùng không sợ chết tiếp tục nói. Tay vuốt cằm, tròng mắt luôn chuyển đổi giữa hai người bọn họ, giống như thấy bọn họ có “Gian - tình”.
“Phốc!” Một tiếng, Ngải Vi nhịn không được liền cười, không nghĩ tới Đông Phương Hùng lại có thể khôi hài, hiển nhiên đem bọn họ ghép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-y-phi-cua-vuong-gia-lanh-tinh/1744965/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.