Editor: Tử Diệp
Nháy mắt, mấy ngày qua đi, sáng sớm Ngải Vi ghé cạnh cửa sổ, nhìn bầu trời xanh thẳm nên ngoài, ánh sáng mặt trời sáng ngời, không khí mới mẻ, tâm tình tự nhiên cũng thoải mái hẳn lên.
Ngẫm lại mấy ngày trước, ở Tướng phủ có “Chuyện xấu mặt”, trong lòng đột nhiên cảm thấy vừa bực mình vừa buồn cười, nhớ tới yêu nghiệt Nam Cung Dục, cũng có một tia ngọt ngào. Bất quá, trở về mấy ngày nay cũng không biết hắn ở vội làm gì, chỉ cùng nhau dùng bữa, thời gian khác đều không thấy bóng người. Nghĩ, nghĩ, Ngải Vi không khỏi nhíu nhíu mày, chẳng lẽ hắn diễn kịch? Ngẫm lại cảm thấy không khả năng, haizz... thuận theo tự nhiên đi?
“Vi Nhi, sáng sớm nhớ ta sao?” Ngải Vi đang trầm tư, toàn bộ hơi thở ướt nóng phun ở bên tai nàng, nói nên lời ái muội.
“A, ngươi, ngươi, dựa gần làm gì?” Ngải Vi phản ứng lại, chạy nhanh hướng bên cạnh xê dịch, nào biết không kịp bắt đầu, eo thon đã bị Nam Cung Dục ôm lấy, thân mình càng dán trên người hắn, chuyển động không được!
“Ngô…” Ngải Vi còn nghĩ tránh hắn ôm ấp, lại không nghĩ rằng Nam Cung Dục lập tức hôn nàng, hai môi mềm mại dán bên nhau, bị hắn nhẹ nhàng mà cắn, đột nhiên đầu lưỡi của hắn càng cạy hàm răng Ngải Vi, bá đạo lại hôn sâu. Ngải Vi vốn định đẩy hắn, nhưng đôi tay lại bất giác mà cuốn quanh cổ hắn, nhón mũi chân, bắt đầu đáp lại. Thẳng đến hai người đều thở không nổi, mới hơi tách ra, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-y-phi-cua-vuong-gia-lanh-tinh/1744949/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.