Editor: Tử Diệp
Ai cũng không biết Nam Cung Dục cùng Tả tướng trong thư phòng nói cái gì, chỉ biết khi bọn họ ra ngoài, hai sắc mặt đều có chút cao thâm khó đoán, khiến người xem không hiểu, nhưng nhìn đến Ngải Vi, biểu tình trên mặt hai người thế nhưng không hẹn mà cùng tùy theo biến mất.
“Các ngươi ra ngoài nha, đi, đi dùng cơm trưa.” Thượng Quan phu nhân Hạ Hà cười khẽ nói, ánh mắt nhu hòa nhìn bọn họ, một tay nắm Ngải Vi, một tay nắm Nhu nhi, nhìn qua rất hài hòa, tốt đẹp…
“Được! Vương gia, mời.” Tả tướng Thượng Quan Văn đảo mắt nói Nam Cung Dục, nhưng ngữ khí lại tràn ngập vừa lòng cùng thưởng thức!
“Cha, nương, đại ca đâu? Sao không thấy người?” Ngải Vi nhìn quanh không có bóng dáng Thượng Quan Lưu, liền nghi hoặc hỏi ra tiếng.
“A, đại ca ngươi vừa vặn có chuyện cần xử lý cũng chưa về, còn bảo chúng ta chiêu đãi các ngươi." Hạ Hà hòa khí nói, biểu tình tràn ngập ý cưng chiều…
“Nga, thật như vậy? Không có việc gì, gặp gỡ có rất nhiều cơ hội, vẫn là công việc quan trọng.” Ngải Vi cười khẽ, nói. Trong lòng lại cảm thấy đáng tiếc, không nghĩ tới vị đại ca này thấy mặt đều không có, không biết có thể hay không cũng là soái ca a?
“Hảo, nhanh dùng bữa đi, miễn cho đồ ăn đều nguội, Vương gia đợi lâu.” Thanh âm Thượng Quan Văn trầm thấp hữu lực vang lên, từ ái, nói.
“Không sao, dùng bữa đi.” Nam Cung Dục xua xua tay, cười khẽ.
“Ân, Vương gia ăn đi.” Ngải Vi cũng đột nhiên cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-y-phi-cua-vuong-gia-lanh-tinh/1744948/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.