Ba tháng xuân, tại bình địa không khí bắt đầu ấm trở lại. Thịnh cảnh ngày xuân trăm hoa đua nở, oanh điểu bay lượn. Thế nhưng trên núi tiết khí có vẻ chậm hơn, khí hậu còn lạnh bỗng nhiên ấm lên.
Đi ở trong rừng, nhìn lại một cái trước mắt là một mảng xanh nhạt như ngọc bích. Hoa đào hoa lê nở sớm xinh đẹp rực rỡ tràn đầy sơn cốc, thỉnh thoảng có bóng chim vút qua ngọn cây, tiếng hót uyển chuyển khiến cả vùng rừng núi càng thêm vẻ u tĩnh. Một dòng nước róc rách từ khe núi chảy ra, tiếng nước thanh lãnh minh tịnh. Trong nước đôi khi thấy vài con cá nhỏ bơi lội, hiện ra một chút sinh thú. Ngẩng mặt trông lên là bầu trời xanh trong, mây trắng như tuyết.
Chính ngọ tuy là lúc ánh mặt trời chiếu mạnh nhất, thế nhưng cổ mộc che phủ, chỉ một chút ánh sáng lọt qua khe hở, trong rừng vẫn mang đầy cảm giác mát mẻ như trước. Gió nhẹ lướt qua da hơi lạnh. Trên đường mòn có ba người, một trước hai sau, đang bước đi có vẻ vội vã.
Hình như nghe được tiếng nước, ba người ly khai sơn đạo, dọc đường tìm kiếm khe núi hai bên.
“Thiếu chủ có muốn rửa mặt không?” Tùng Kinh vừa nói vừa ngồi xuống, lấy khăn ra thấm ướt rồi đưa cho nam tử bên cạnh.
Tư Diệc Hành không nhận lấy khăn, chỉ thản nhiên nói “Các ngươi không cần để ý ta.”
Tư Diệc Hành khoảng chừng hai ba hai tư tuổi, một thân bạch y khiến hắn có vẻ đĩnh bạt phiêu dật, ngũ quan xinh xắn tương xứng tạo thành một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-xuan-phong-gian-gioi/42885/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.