Nàng run rẩy lên tiếng cảnh cáo, những kiến thức đơn giản này nàng vẫn cực kỳ hiểu rõ, chính là cái gọi là thiên tử phạm pháp đồng tội như thứ dân.
Nhưng mà. . . . . . Đợi đến lúc đồng tội, thì đoán chừng nàng cũng đã bị hắn ta giày vò đến mức không còn hình người nữa rồi!
"Làm loạn? Qua mấy ngày nữa khi thánh chỉ tứ hôn đã rơi xuống, bổn vương còn cần phải làm loạn sao?" Chàng nhìn về phía trước sắc mặt không thay đổi, giống như tất cả đều là chuyện chắc chắn.
Vẻ mặt như thế khiến cho Lạc Tử Mộng có loại dự cảm chẳng lành.
"Vương gia, đến rồi." Tiếng nói của Tiểu Đông đột nhiên truyền đến, Lạc Tử Mộng từ từ thu liễm lại mạch suy nghĩ.
Nàng vừa xuống xe ngựa thì lập tức nhấc chân chạy vào trong vương phủ, Thiệu Tần và Tiểu Đông có chút ngây người lo lắng.
"Vương gia, Lạc cô nương như vậy là sao?" Thiệu Tần hỏi.
Hàn Hạo Thần nhàn nhạt cau mày, Tiểu Đông lại gần cười nói: "Nhất định là bởi vì nghĩ đến chuyện phải làm vương phi cho nên quá hưng phấn."
Chàng nghe vậy thì ấn đường lại càng nhíu chặt hơn, nếu như nàng thật sự muốn làm vương phi, vậy thì đáy lòng chàng cũng không cần che dấu nỗi mất mát này rồi.
Nhưng. . . . . . mất mát? Chàng thế nhưng lại cảm thấy mất mát chỉ vì một tiểu nha đầu không muốn làm vương phi, cảm giác này khiến cho bản thân chàng cũng không thể nói rõ ràng.
Chàng là vương gia, hơn nữa còn là Thần vương gia dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-vuong-phi-khuynh-quoc/1611494/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.