"Còn không thân? Cũng đã cùng giường chung gối rồi, còn không thân sao? Vậy phải làm sao mới tính là thân đây?" Chàng nhẹ nhàng mỉm cười yếu ớt, nhìn nàng hỏi.
"Huynh có thể buông ta xuống trước rồi lại nói tiếp hay không?" Mặc kệ hắn ta thích nam nhân hay là nữ nhân, ít nhất hắn ta vẫn có cấu tạo của một nam nhân, có tư thế mập mờ như vậy với một nam nhân, vẫn là chuyện lần đầu tiên nàng gặp phải.
Nhưng thái độ của chàng tuyệt đối là có ý muốn nói nàng không chịu nói thì ta cũng sẽ không chịu thả người.
Nàng hít một hơi thật sâu, quay đầu mấp máy môi, khóe miệng nàng hiện lên một lúm đồng tiền đẹp mắt.
"Nếu là quan tâm thân thiết, ít nhất cũng phải ra ngoài hẹn hò với nhau, chính là cái mà bọn huynh hay gọi là ước hẹn, sau đó nắm tay, tiếp theo là hôn môi, nếu như quan hệ gần thêm chút nữa, thì. . . . . . Khụ khụ, chính là cái đó. . . . . ."
"Hôn môi?" Hàn Hạo Thần có chút mê man.
Ở triều đại này của bọn họ, vẫn chưa từng xuất hiện cụm từ "Hôn môi", nhiều nhất cũng chỉ là "Thân" *, nhưng mà dáng vẻ mê man nhìn nàng như vậy của chàng, quả thật đã khiến cho đáy lòng Lạc Tử Mộng hơi động.
*亲 – thân (hôn): có thế hiểu là thân thiết hoặc gần gũi.
"Nói, đây là cái gì?" Thấy nàng không nói, chàng có hơi nổi giận.
"Tức giận cái gì chứ?" Nàng rầu rĩ lẩm bẩm một câu, nhưng mà dáng vẻ hung dữ của chàng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-vuong-phi-khuynh-quoc/1611493/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.