Tất cả mọi người bị ánh mắt của Bảo Lam thu hút, thái phó thấy biểu hiện thất thường của Bảo Lam thì nhíu mày, khụ khụ, không có đáp lại, không có cách nào chỉ có thể lên tiếng : "Bảo Lam còn không mau hành lễ với thái tử điện hạ và nhị hoàng tử Phong điện hạ, tam hoàng tử Trạch điện hạ, tứ hoàng tử Tịch điện hạ!"
Đúng vậy, ngày xưa là Băng Phong, Băng Tịch, hôm nay là Nhất Băng Phong, Nhất Băng Tịch! Bảo Lam, sao ngươi có thể ngu như vậy chứ? Thôi, hành lễ!
"Bảo Lam tham kiến thái tử điện hạ, tham kiến Phong điện hạ, Trạch điện hạ, Tịch điện hạ!" Cúi đầu nhìn xung quanh, một giọt lệ lặng lẽ không một tiếng động chảy xuống khuôn mặt, trượt xuống cái gáy trắng tuyết, không biết trượt vào trong lòng ai!
Ở ngay trong không khí như thế này, thái tử vẫn là người có quyền lên tiếng nhất: "Thì ra là Bảo Lam! Mới vài ngày không gặp, lại càng khéo léo hơn rồi! Thế nào, Tiểu Ngọc Nhi không đi cùng ngươi sao?"Diễn.Đàn.Lê.Quý.Đôn.
Đúng rồi! Tiểu Ngọc Nhi! Nguy rồi! Còn đang ăn! Miệng đầy dầu mỡ! Xong rồi!
Bảo Lam khó xử đỏ mặt, ấp úng không trả lời được: "Cái kia, mời thái tử cùng ba vị hoàng tử đi đến đại sảnh, Bảo Lam lập tức dẫn Tiểu Ngọc Nhi đến bái kiến!"
"À? Ha ha, Ngọc nhi muội muội ở đâu? Bảo Lam không được giấu diếm!" Băng Trạch lại bỏ đá xuống giếng đối với thái tử, mấy ngày hôm trước thái tử lạnh nhạt này luôn công khai bảo vệ Tiểu Ngọc Nhi, đây chính là chuyện cả triều đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-vuong-phi-dieu-ngoa-kieu-ngao/1599113/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.