Ân Ly về môn phái thì được một sư huynh đến tìm,tên là Yên Cửu. "Ân Ly,muội đi đúng lúc mà Thành huynh nhận đệ tử đấy." Ân Ly liếc nhìn Yên Cửu,cũng là một người đẹp thư sinh nha~ Đặc biệt lại rất hiền lành. "Ân Ly,muội có nghe thấy ta nói gì không?" Yên Cửu lay Ân Ly đang ngẩn ngơ,không biết muội muội này có nghe thấy gì không. Còn Ân Ly thì đang tìm thông tin về Yên Cửu này. Ài,nam phụ. Coi nguyên chủ là anh em,nam chính là huynh đệ,về sau thì bị ma tộc tấn công,nên cũng tèo với nguyên chủ. Tiếc quá. [Tỷ có bao giờ không tiếc không?]. Nó, cười. Ân Ly chán chẳng muốn nói,liền đi tới chỗ thư phòng nam chính cùng Yên Cửu. "Sư phụ, người ăn thử món này đi." "Sư phụ,ăn đi mà." Ân Ly bước đến cửa gian phòng thì nghe thấy tiếng nói khá to,gõ cửa đi vào. "Thiên Thành,Ân Ly đến rồi.Ta đi trước." Yên Cửu dẫn Ân Ly đến cửa liền chạy đi luôn,khi đi qua Ân Ly còn nháy mắt với cô.
Đúng là,tốt thật. Ân Ly bước chân đi vào thư phòng,nhìn thấy gương mặt quen thuộc. Nam chính khả khái,là người có võ,nhíu mày một cái như con dao sắt đâm lòng người. Còn bên kia,nữ chính đang cầm đĩa bánh nướng nhỏ,trông khá dễ thương,đúng là đáng yêu. Ân Ly khẽ cười."Thiên Thành,huynh gọi ta đến đây?" Thiên Thành từ nãy giờ cũng quan sát Ân Ly.Bình thường,khi cô nhìn thấy anh, chỉ mặt lạnh,một câu đồng ý,hai câu ừ. Giờ lại chủ động cười với anh. "Bái kiến Ly sư phụ." Liễu Như đột nhiên chủ động quỳ xuống làm Ân Ly có hơi thấy lạ.Nhưng vẫn theo lẽ thường mà ngạc nhiên. "Đây là?" Thấy Ân Ly có vẻ không biết,Thiên Thành mới lên tiếng. "Đây là đồ nhi ta mới nhận,tên là Liễu Như." "Liễu Như,tên hay thật.Không phải quỳ đâu,đứng lên đi." "Tạ Ly sư phụ." Liễu Như đứng lên,thấy Thiên Thành im lặng liền biết điều mà rời đi. Liễu Như đi rồi,Thiên Thành mới nói với Ân Ly. "Ân Ly,dạo gần đây ta nghe nói ma tộc sắp tấn công.Muội có biết gì không?" Ân Ly nhìn Thiên Thành,lắc đầu.
"Ma tộc mà tấn công thì có lẽ chúng ta khó mà chống đỡ.Ở khu vực ven núi,ta có cảm nhận được ma khí.Nếu ma tộc tấn công,có lẽ sẽ từ chỗ ấy." Thiên Thành ngồi suy ngẫm. Cách tốt nhất để vào thành ma tộc bây giờ là chỉ để một người nào đó lạ mặt đi vào. Nam tử thì e là khó,nhưng nữ tử thì.... "Thiên Thành,huynh nghĩ đi,hay là cho đồ đệ của huynh đi đến nghe ngóng tình hình của ma tộc." Ân Ly cất tiếng,cô làm sao không hiểu suy nghĩ của nam chính. Thiên Thành liền nhíu mày với đề nghị này của Ân Ly."Không được,..." "Muội cũng không phải không đi được mà là vì muội bị người ta quen mặt rồi,còn nữ...Như nhi thì chưa." "Nhưng Như nhi chưa đủ thực lực để....." "Mong sư phụ hãy để con góp sức bảo vệ Lâm Viên Môn." Liễu Như liền mở cửa xông vào,quỳ xuống khiến Thiên Thành không khỏi ngạc nhiên. Còn Ân Ly thì đã biết từ trước,cô rất quen thuộc với từng tiếng bước chân. "Không được,....." "Nếu Như nhi đã nói vậy,thì huynh cứ gật đầu đi.Còn về thực lực,muội sẽ trợ giúp đan dược, chỉ cần có đủ tu vi phòng thân là được,không lại khiến cho ma tộc nghi ngờ." Thiên Thành nghe Ân Ly nói vậy,cũng chả biết nói gì mà để Ân Ly đi. Liễu Như được Thiên Thành đỡ đứng lên,trong phút chốc mà hảo cảm giữa hai người lại tăng lên. Ân Ly đi ra ngoài. Phù,cuối cùng cũng thoát thân khỏi cái cảnh này.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]