Ân Ly quyết ở lại trên núi dù tiểu hệ thống có nói gì. Nói chung là, Dù ai nói ngả nói nghiêng,lòng ta vẫn vững như kiềng ba chân. [......]Haha!Thế giới này đúng là cạm bẫy! Nó bị tỷ tỷ lừa bao lần rồi? Ân Ly kệ sự hờn dỗi của tiểu hệ thống,nằm trên võng đung đưa gió thổi. Cảnh đẹp sinh tình, người đẹp nên thơ. Bất chợt,một cơn gió to đùng đoàng khiến Ân Ly từ võng ngã bẹp xuống dưới đất. [......].Đừng bảo tại sao ta ác!!! Ân Ly ngã xuống đất,ngồi đấy nhìn bầu trời xung quanh,sáng đến rất lạ. Có biến! Y như rằng Ân Ly vừa suy nghĩ xong,thì có bóng đen vụt qua người cô,lấy võ đánh cô. Ân Ly chưa kịp nhìn rõ dung nhan người đó thì đã phải đáp trả lại những đòn mà người đó đánh theo phản xạ. Ân Ly đánh một chiêu liền cảm thấy kì lạ. Người này,là ma tộc? Đã thế lại còn tấn công ta à? Cho mi chết này!! [Mời tiểu tỷ tỷ thu thập thẻ bình an từ Liễm Thâm,khiến Liễm Thâm một đời yêu đời]. ".....".Ân Ly chưa kịp nói gì thì một tràng tín hiệu từ hệ thống làm cô ngẩn người. Mi có cần đập lại não không? [.....].
Ân Ly cũng mặc kệ hệ thống mà chiến đấu tiếp với tên hắc y kia,sức mạng người này mạnh hơn mình.Nhưng có lẽ do vết thương đang rỉ máu kia mà sức lực dần yếu đi. Nhưng cái nhan sắc kia.... Tên hắc y kia ôm vết thương,vừa tấn công Ân Ly một cách nhanh chóng,dường như còn ngó nhìn xung quanh xem có ai đến không. [Tiểu tỷ tỷ,hắc y nhân kia là thẻ bình an a!]. Ân Ly nghe hệ thống nói liền chửi bậy thầm. Liễm Thâm dường như không còn sức mà chiến đấu,ngã xuống thì vừa hay lại có một đám hắc y khác đuổi đến vây quanh Ân Ly và Liễm Thâm. Liễm Thâm nằm bất động,đôi mắt vì đau mà chỉ hơi hé mở,nhìn Ân Ly một mình động thủ với đám đông. Không biết ngất đi lúc nào. ********** Liễm Thâm tỉnh dậy thì thấy mình đang nằm trong gian phòng.Thân thể đã được băng bó qua,cơ thể dường như cũng thoải mái hơn. Nhưng đây là đâu? "Tỉnh rồi?Ma tôn?" Ân Ly đi vào,tay thanh thoát ngồi xuống bàn bên cạnh mà rót trà uống ngay trước mặt Liễm Thâm tự nhiên. Đôi mắt Liễm Thâm híp lại,tia nguy hiểm phóng đến bên Ân Ly đang ngồi. "Ngươi muốn giết ta à?" Ân Ly dùng đôi mắt chặn lại tia nguy hiểm kia,nở nụ cười khôn khéo. "Ngươi là chính tộc,tại sao giúp ta?" Liễm Thâm đứng lên,khí chất ma tộc lên cuồn cuộn,đôi mắt đỏ lại,thân áo đen vẫn nguyên khiến Liễm Thâm càng quỷ mị. Cái cô gái trước mặt hắn,là một chính tộc, người của tộc thù truyền thuyết,hơn nữa còn là nữ tôn của Lâm Viên Môn. Thực lực cô ta rất mạnh,cứu ta khỏi vết thương mà không bị phản lực,đó chính là nhân tài. Cô ta,cứu ta chắc hẳn là có mục đích.
"Ta giúp ngươi?Giúp ngươi bao giờ?" Ân Ly ngồi nhìn Liễm Thâm suy nghĩ này nọ. Đúng là đồ hâm! Liễm Thâm nghe Ân Ly nói,khẽ nhíu mày,sau này nở nụ cười yêu nghiệt. "Đúng là không cứu ta,vậy ta đi." Liễm Thâm nói là đi luôn.Ân Ly ngồi đấy,lại nâng cốc trà thưởng thức. [Tỷ tỷ, tỷ sao lại nói vậy?]. Tỷ,nói dối làm gì. Nói thật có phải là hơn không. Thẻ bình an đẹp như vậy mà. "Mi có thôi đi không,ta mệt rồi." Ân Ly ngồi trong thư phòng tiện thể nghe luôn thông tin về Liễm Thâm. ************* Liễm Thâm. Ma tôn,dẫn đầu ma tộc tấn công chính tộc. Nhưng làm sao mà đấu lại nam nữ chính,nên chết. Mà cũng chính anh ta đã giết nguyên chủ. Anh ta cải trang định đến vùng núi có nhiều linh khí để thăm dò chính tộc,nhưng lại bị tấn công bởi đám phản bội ma tộc. Bị thương nặng mãi một tháng mới đỡ,khôi phục được thực lực. Lúc ấy thì nguyên chủ đang ở Lâm Viên Môn nên không có mặt. Nhưng Ân Ly phải công nhận,thẻ bình an vị diện này rất ma mị nha~
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]