Ở hành lang bệnh viện, khi xem phụ đề bên dưới TV, Kiều Vi mới biết chuyện trại nuôi ngựa Tây Đình bị tháo dở. Trại nuôi ngựa kia có chút lịch sử, bây giờ bị hủy, đài truyền hình thành phố G đưa tin mấy lần.
Mới đầu Kiều Vi tưởng mình hoa mắt nhìn lầm, xác nhận mấy lần mới giật mình.
Cô khẳng định dựa vào tính cách quái đản của Hoắc Hào Chi, không ai có thể lặng lẽ phá hoại trại nuôi ngựa bảo bối của anh như vậy.
"Kiều Vi." Y tá gọi tên cô, thấy cô đứng yên một chỗ thì tới giục, "Mau vào đi, đến lượt cô rồi."
Cồn và povidine lạnh lẽo sát trùng xương quai xanh trước.
Hôm nay Kiều Vi tới đặt port, y tá phòng khám biết cô, vừa xé gói thuốc vừa chào hỏi: "Lần này bạn trai không đi cùng cô à?"
"Ừ." Kiều Vi có tâm sự, tùy ý gật đầu đáp, "Tôi không cần đi theo."
"Cũng đúng, tôi thấy trạng thái gần đây của cô khá tốt đấy." Y tá híp mắt cười, quay đầu gọi đồng nghiệp, "Mau lấy giúp tôi kim số 7 tới đây."
Khoảnh khắc y tá hất cằm, Kiều Vi đột nhiên nhớ lại, hôm đó ở ngoài bệnh viện, Hoắc Hào Chi hình như cũng hất cằm như vậy, kiêu ngạo nói với cô: "Giúp anh ta có gì khó!"
Khi ấy cô hoàn toàn không ngờ anh sẽ dùng cách này để hỗ trợ.
Trước giờ Kiều Vi thà chịu thiệt cũng không muốn nợ người khác. Bao nhiêu năm qua cô luôn làm được, bởi vì cô biết trên thế giới này bất cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tuong-vi/2760324/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.