Nhớ trước khi ra ngoài Kiều Vi cứ nhìn câu đối xuân của nhà đối diện, Hoắc Hào Chi không chịu lạc hậu, cũng đi mua chữ phúc về dán.
Mặt trời vừa lặn, Tịch Việt gọi điện nói sẽ qua nhà ăn một bữa với cô, Kiều Vi suy nghĩ một lát, quyết định từ chối. Hoắc Hào Chi không về đế đô để ở bên cô, không có lý nào cô lại đuổi anh về.
Loay hoay mãi mới tìm thấy băng keo, đưa cho Hoắc Hào Chi, dán chữ phúc lên cửa, cuối cùng cũng có chút hơi thở của ngày tết.
Cô lùi hai bước nhìn ngắm, đột nhiên nghe tiếng cửa thang máy mở phía sau, quay đầu nhìn, thế mà là mọi người trong ban nhạc.
"Sao các cậu lại tới đây?" Kiều Vi vừa mừng vừa sợ.
Thành phố Y quá xa, để chuẩn bị cho buổi biểu diễn đầu năm mới, Viên Luật Thư không mua vé xe về nhà. Ba mẹ Lăng Lâm về quê ăn tết cũng không ở nhà. Quý Viên thì lại bị chú và dì đuổi ra khỏi cửa, họ sợ Kiều Vi chỉ có một mình sẽ buồn.
Còn Từ Tây Bốc đơn thuần là tới tham gia náo nhiệt, khó khăn lắm cậu ta mới mượn được tên tuổi của anh hai ra ngoài tự do mà.
"Chị Vi Vi, chúc mừng năm mới, cung hỉ phát tài!"
Thiếu niên vươn tay đòi lì xì, Kiều Vi thẹn thùng, cô căn bản không chuẩn bị.
Cậu ta vừa dứt lời, bàn tay đưa ra liền Hoắc Hào Chi đánh một cái.
"Anh đây cho cậu, lấy không?"
"Đùa thôi đùa thôi..." Từ Tây Bốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tuong-vi/2760311/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.