Kiều Vi nhạy cảm, cô lập tức phát hiện ánh mắt Lâm Khả Du nhìn mình có gì đó khác khác.
Là ghét hận.
Nếu trước đây chỉ đơn thuần là không thích, nể tình Tịch Việt mà còn khách sáo một chút thì bây giờ, đó là sự chán ghét không hề che giấu.
Hai người không hề chào hỏi đối phương, Lâm Khả Du xoay người ra ngoài, Kiều Vi rời mắt đi.
Cô không định miệt mài đoán xem ý thù địch của Lâm Khả Du từ đâu mà đến. Thích hay chán ghét một người chẳng qua chỉ là một chuyện đơn giản, cuộc đời đã lắm gian nan, không nên lại bị tâm trạng của người khác ảnh hưởng.
...
Lâm Khả Du rời khỏi khoa khám bệnh, tài xế chạy theo hỏi: "Lấy thuốc xong rồi, tiểu thư, bây giờ về đúng không?"
"Tạm thời không về."
Giày cao gót dừng lại, cô gái liếc nhìn phía sau, bảo người đàn ông tới gần mấy bước, hạ giọng: "Chú đi xem người đàn ông cao lớn ở quầy số ba kia lấy thuốc gì, nhớ tên thuốc giùm cháu."
Không cần nghĩ cũng biết, có thể khiến cậu Hoắc ngoan ngoãn đứng xếp hàng chỉ có chuyện liên quan tới Kiều Vi.
Đây là tài xế mới nhà cô, bên kia xếp hàng chen chúc, muốn xem Hoắc Hào Chi lấy thuốc gì không phải việc khó.
Cô muốn xem xem Kiều Vi rốt cuộc bị bệnh gì mà khiến đàn ông đều ngu ngốc che chở cô ấy đến vậy.
Nhưng điều khiến người ta thất vọng chính là khi tài xế quay lại chỉ nói được tên mấy loại thuốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tuong-vi/2760308/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.