Qua một đêm phát tiết, Mạc Ức, cũng chính là Bạch Tang Vận còn sống vẫn không nói với Lam Khuyết Dương một câu. Hắn mỗi ngày lặng yên nhìn ngoài cửa sổ, lặng yên ăn cơm, uống thuốc, có thể nói hắn chưa từng mở miệng, tâm hồn hắn giống như từ lâu đã không còn trong cơ thể, lưu lại chỉ là cái xác.
Mặc dù mỗi ngày đều đúng hạn dùng cơm, uống thuốc, nhưng Mạc Ức lại ngày càng gầy đi, Lam Khuyết Dương nhìn trong mắt, lo trong lòng. Hắn không biết nên làm thế nào để đại ca khôi phục lại, cũng không biết nên giải thích thế nào với đại ca, ở hắn xem ra, giải thích tất cả cũng không thể bù lại những đau khổ mà đại ca đã từng phải chịu.
Đêm nay, thừa dịp đại ca uống thuốc ngủ, Lam Khuyết Dương như những ngày qua từng đêm đi tới phòng đại ca. Lúc trước, hắn đều là trông đến nửa đêm liền đi, nhưng từ sau khi đại ca đêm đó gặp ác mộng, hắn liền cùng đại ca đến tận lúc bình minh. Ngồi bên giường đại ca, Lam Khuyết Dương đem tay đại ca đang để ở ngoài chăn nhẹ nhàng đặt vào, ngày trước, đại ca thường xuyên đối với hắn như vậy.
Lúc này, Mạc Ức trở mình, Lam Khuyết Dương lập tức ngừng lại, đợi sau khi đại ca ngủ ổn định, hắn mới một lần nữa giúp đại ca sắp xếp lại đệm chăn.
Hơn nửa tháng qua, Lam Khuyết Dương cũng gầy đi rõ ràng, hắn căn bản không rảnh có lẽ nói căn bản không muốn chăm sóc chính mình, hắn muốn chỉ làm thế nào để đại ca mau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tuong-thuy-sac/202462/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.